From: Phuong
From: Le Nguyen
Date: July 29, 2018 at 7:09:48 AM PDT
Subject: DÙ TRUNG CỘNG NUỐT NHỤC XIN HÀNG, NỀN KINH TẾ CỦA TRUNG CỘNG CŨNG KHÔNG TRÁNH KHỎI SỤP ĐỔ TAN TÀNH.
Date: July 29, 2018 at 7:09:48 AM PDT
Subject: DÙ TRUNG CỘNG NUỐT NHỤC XIN HÀNG, NỀN KINH TẾ CỦA TRUNG CỘNG CŨNG KHÔNG TRÁNH KHỎI SỤP ĐỔ TAN TÀNH.
DÙ TRUNG CỘNG NUỐT NHỤC XIN HÀNG, NỀN KINH TẾ CỦA TRUNG CỘNG
CŨNG KHÔNG TRÁNH KHỎI SỤP ĐỔ TAN TÀNH.
Nét đặc trưng cơ bản của công dân Hoa Kỳ là tính
"thực dụng", cái gì công bằng, bình đẳng và có lợi thì họ sẽ làm.
Vì vậy, dù phía Trung cộng đang khiêu
khích, đáp trả lại việc cân bằng mậu dịch mà Hoa Kỳ đã đưa ra nhưng Trump vẫn
khẳng định Mỹ chưa thực sự gây chiến với Trung cộng mà chỉ mới giáo huấn Bắc
Kinh bài học làm người tử tế, bởi Trump thừa hiểu bất kỳ cuộc chiến nào cũng
gây tổn hại ít nhiều đến lợi ích nước Mỹ, nếu Bắc Kinh vẫn ngoan cố thì bất đắc
dĩ Mỹ mới phát động chiến tranh thương mại với kẻ ngổ ngáo Bắc Kinh.
Thế nhưng, với bản chất quân tử Tàu, luôn mang
trong mình máu sỹ diện hảo nên Tập Cận Bình vẫn ngoan cố, tiếp tục cò kè bớt
một thêm hai với Mỹ với hy vọng sẽ làm cho Mỹ thoái chí, tuy nhiên Tập Cận Bình
đã nhầm to, những động thái khiêu khích của Bắc Kinh chỉ làm kích thích thêm sự
khó chịu của Trump và làm gia tăng nguy cơ bùng phát chiến tranh thương mại Mỹ
- Trung vì trong chiến lược thương mại của Mỹ.
Nếu thực sự khởi phát chiến tranh thương mại thì
kẻ thất bại thảm hại chính là Trung cộng, điều này đích thân thầy giáo của Tập
Cận Bình là Giáo sư Tôn Lập Bình, Khoa Xã hội học, Đại học Thanh Hoa, từng là
Giáo sư hướng dẫn luận văn tiến sỹ của ông Tập đã có bài viết trên trang mạng
cá nhân “Tôn Lập Bình quan sát xã hội”, cho rằng “Trung Quốc không thể phát
động và không có cách nào đánh thắng” cuộc chiến thương mại với Mỹ.
Vậy tại sao Tập Cận
Bình "dám cãi thầy mà không sợ núi đè ? ".
Thực chất Tập Cận Bình đã bị Trump nắm lấy tử
huyệt bởi chính cuồng vọng của y.
Trong mắt của người dân Trung quốc, Tập Cận Bình
nổi lên là một vỹ nhân trong lịch sử Trung Hoa bởi những sách lược bá quyền,
dân Trung Quốc đang kỳ vọng họ Tập sẽ đưa Trung cộng trở thành bá chủ thế giới
và dĩ nhiên dân tộc Trung Hoa sẽ trở thành dân tộc thượng đẳng mà nhân loại còn
lại trên thế giới này phải phục tùng.
Vì vậy, Tập Cận Bình phải chứng minh bản
thân mình là hình mẫu của bậc đế vương, không hạ mình, chịu thua trước thế lực
nào, hay nói như cách nói của cộng sản là "nhiệm vụ nào cũng hoàn thành;
khó khăn nào cũng vượt qua; kẻ thù nào cũng đánh thắng".
Chính điều này buộc Tập Cận Bình luôn phải thể
hiện tư chất quân vương mà động thái đầu tiên là bằng mọi giá phải ép bằng được
Kim Jong Un sang chầu họ Tập dù suốt 7 năm nay Kim Jong Un không thèm đến Bắc
Kinh.
Vì vậy, dù bị Trump gia tăng sức ép buộc Trung
cộng phải tự giác san bằng thâm hụt thương mại nhưng vì sỹ diện hảo trước quốc
dân, trước đảng cộng sản nên họ Tập phải cố đấm ăn xôi chùa.
Thêm vào đó, do Trump đã nắm tẩy của Tập Cận
Bình nên Tập Cận Bình đang cố vùng vẫy bằng mọi giá. Ngặt nỗi Trump là tay lão
làng, Tập càng cố vùng vẫy thì vòng kim cô của lão Trump càng xiết chặt.
Nếu Tập tự giác san bằng thâm hụt thương mại
theo yêu cầu của Trump thì uy tín của bậc đế vương sẽ bị xô đổ trong mắt người
dân Trung quốc, đối thủ chính trị của họ Tập trong đảng cộng sản Trung Quốc sẽ
trỗi dậy uy hiếp ngôi vị hoàng đế vĩnh cửu của y.
Thêm vào đó, với cái câu "buôn có
hội, bán có phường", một khi Tập tự giác san bằng thâm hụt thương mại với
Mỹ thì các đối tác khác đang bị thâm hụt thương mại với Trung quốc cũng nối gót
Trump ra tối hậu thư với Bắc Kinh,
đây mới là đại họa cho nền kinh tế của Trung
quốc, một nền kinh tế mạnh lên nhờ gian lận thương mại và ăn cắp công nghệ, nền
kinh tế phụ thuộc hoàn toàn vào xuất khẩu.
Tóm lại, Trung cộng đang đối mặt với tình huống
"đi mắc núi về mắc sông" trên lĩnh vực mậu dịch. Lối thôi hiểm cho
Trung cộng lúc này là "thị uy vũ lực", một mặt vẫn tiếp tục dùng Kim
Jong Un làm đối trọng với Mỹ và Đồng minh, một mặt sẽ liên minh với "trục
ma quỷ" như Nga, Iran,..
.để đe dọa hòa bình thế giới và chắc chắn sẽ gia
tăng manh động, uy hiếp Đài Loan, Biển Đông và biển Ấn Độ Dương.
Tuy nhiên, các lối thoát hiểm này của
Trung cộng đã bị diều hâu Mỹ bắt bài, nếu Trung cộng manh động ở những bước đi
"thị uy vũ lực" thì ngay lập tức Mỹ và Đồng minh sẽ bẻ gãy và xóa sổ
các tiền đồn của Trung cộng trong tích tắc vì tất cả đều nằm trong tầm kiểm
soát với sự chủ động cao độ của thủ lĩnh Hoa Kỳ.
Gây chiến thương mại với Mỹ thì chết tức thì,
ngồi vào bàn đàm phán với Trump thì chết từ từ, Trung cộng đang rơi vào hoàn
cảnh "đằng nào cũng chết".
Cộng sản Việt Nam còn không sớm "bỏ
suy phò thịnh" như đã từng làm khi Liên Xô sụp đổ. Mỹ đã chìa ra cái ghế
cho cộng sản Việt Nam ngồi vào khi đưa Hàng không mẫu hạm vào Đà Nẵng và cam
kết đảm bảo trật tự hàng hải ở Biển Đông vậy còn đợi gì mà không ngồi vào?
Một khi
hàng hóa của Trung cộng bị Mỹ áp thuế cao thì hàng hồ của Việt Nam chạy đằng
nào cho khỏi nắng !
Số phận của cộng sản Việt Nam cũng như cộng sản
Trung quốc, hoặc chết tức thì hoặc chết từ từ !
Nhưng cộng sản Việt Nam vẫn còn đường thoát hiểm vì cộng sản Việt
Nam chỉ là thân phận a dua, đu dây, vì vậy vẫn còn cơ hội để sống sót là hãy tự
giải tán đảng cộng sản, trao vận mệnh dân tộc vào tay nhân dân, bằng
không khi cộng sản Trung quốc tiêu vong thì cộng sản Việt Nam cũng sẽ bị dân
dọn sạch không còn một móng, muốn chui ống cống để ẩn thân cũng đã muộn màng.
/.
Tran Hung.
==========================================================================================================
THẮNG-THUACó một hòa thượng lên núi chặt củi, trên đường trở về, ông phát hiện cậu thiếu niên nọ đã bắt được một con bướm và đang cố gắng khom hai bàn tay lại để giữ cho nó khỏi bay.
Nhìn thấy người tu hành, cậu cất lời: “Thưa hòa thượng, cháu và ngài đánh cược một ván được không?”
Hòa thượng hỏi lại: “Cược thế nào?”
“Ngài đoán xem con bướm trong tay cháu sống hay chết? Nếu ngài đoán sai, bó củi sẽ thuộc về cháu,” – cậu thiếu niên trả lời.
Vị hòa thượng nọ đồng ý và đoán: “Con bướm trong tay cháu chết rồi.”
Cậu thiếu niên cười lớn đáp: “Ngài đoán sai rồi.” Nói đoạn, cậu mở tay ra, con bướm từ trong bay lên.
Hòa thượng nói: “Được, gánh củi này thuộc về cháu.” Nói xong, ông đặt gánh củi xuống, vui vẻ bước đi.
Cậu thiếu niên không biết vì sao hòa thượng lại có thể vui vẻ đến như vậy, nhưng nhìn gánh củi trước mặt, cậu ta cũng không để tâm lắm mà vui vẻ gánh gánh củi về nhà.
Nhìn thấy con về, người cha liền hỏi số củi đó ở đâu ra, cậu mới đem chuyện kể lại cho cha nghe.
Nghe hết câu chuyện của con trai, đột nhiên ông giơ tay tát con một cái, giọng giận dữ: “Con ơi là con! Con hồ đồ quá rồi! Con nghĩ là mình đã thắng sao? Ngay cả khi con đã thua, con cũng không hề biết mình đã thua đấy.”
Lời cha nói khiến cậu con trai ngơ ngác, không hiểu gì. Người cha liền lệnh cho cậu ta gánh bó củi lên vai, hai cha con mang củi đến trả cho nhà chùa.
Nhìn thấy vị hòa thượng nọ, người cha liền cất tiếng: “Thưa thầy, con trai tôi đắc tội với thầy, xin thầy lượng thứ.”
Hòa thượng gật đầu, mỉm cười nhưng không nói gì
Trên đường trở về nhà, cậu thiếu niên sau một khoảng thời gian băn khoăn cuối cùng cũng đã nói ra những nghi vấn trong lòng.
Người cha thở dài nói: “Vị hòa thượng đó cố ý đoán con bướm chết, như thế con mới thả nó ra và thắng được gánh củi. Nếu ông ấy nói con bướm còn sống, con sẽ bóp chết con bướm và con cũng sẽ thắng cược. Con cho rằng vị hòa thượng đó không biết con tính toán gì sao? Người ta thua một bó củi nhưng đã thắng được thứ giá trị hơn rất nhiều, đó là lòng từ bi. Còn con, con đã thua, đã để mất thứ quý giá đó mà chẳng hề hay biết.”
Câu chuyện có thể rất đơn giản nhưng đó là bài học cho chúng ta trong cuộc sống. Thắng-thua, thành-bại, được-mất, là những chuyện thường xuyên giày vò cuộc sống của con người. Có những lúc chúng ta tự cho rằng mình đã thắng nhưng trên thực tế, có khi chúng ta đã thua nhiều hơn mà chẳng hề hay biết. Có những lúc chúng ta nghĩ rằng mình đã mất trắng tay, nhưng đó lại là lúc chúng ta được. Có những lúc chúng ta nghĩ rằng mình đã được, đã có, đã nắm tất cả như chú bé nắm con bướm trong tay, vênh vang gánh bó củi trên vai, nhưng đâu biết rằng chúng ta đang thua những cái lớn lao hơn, giá trị vĩnh cửu hơn. “Được lời lãi cả và thế gian, mà mất linh hồn nào được ích gì!” (Mt. 16,26). Xin Thiên Chúa ban ơn khôn ngoan để giúp chúng ta hiểu rõ hơn giá trị sâu sa đích thực về cái được-mất, thắng-thua, và thành-bại trong cuộc sống. Amen!
Sưu tầm
==================================================================
The Great Leader should be do the best things for all people,
we have only one life, one world,Ask yourself? What do you want and what will
you leave for thi...
|
“NGƯỜI VIỆT TRÊN ĐẢO THẦN TIÊN- HAWAII”
Tập 10- MC VIỆT THẢO- CBL(696)- June 5, 2018
NT5NDLE post
_______________________________________________________________
__._,_.___
No comments:
Post a Comment