Việt-cộng-Theo-Tàu-cộng

Việt-cộng-Theo-Tàu-cộng-@blogger.com




Image result for Nhân ngày Quốc Khánh Trung Cộng, lần đầu tiên Bắc Cali biểu tình phối hợp với các cộng đồng bạn, chống Trung cộng đầy khí thế!



===============

>


lisa pham mới nhất 




Friday, 30 September 2016

Liên hệ gì giữa Tôn Hoa Sen và Ban Tuyên giáo Trung ương?


Liên hệ gì giữa Tôn Hoa Sen và Ban Tuyên giáo Trung ương?

Mặc Lâm, biên tập viên RFA
clip_image001
Công nhân đang cuộn những thanh thép cho một công trình xây dựng ở Hà Nội. – AFP photo

Ngày 13 tháng 9 một chỉ thị của Ban Tuyên giáo Trung ương được ông Phó Ban Tuyên giáo Phạm Văn Linh chỉ đạo 7 điểm cho báo chí không được tham gia viết, đăng tải bài phản biện. Trong đó điểm thứ 2 yêu cầu dừng phản biện đưa tin về dự án thép của Tôn Hoa Sen. 

Trong thời điểm dư luận hết sức bức xúc trước thảm họa Formosa việc ngăn cản báo chí đưa tin phản biện dự án Tôn Hoa Sen không những đi ngược lại quyền tự do thông tin của người dân mà còn cho thấy sự quyết tâm khó giải thích của chính quyền đối với Tôn Hoa Sen.

Chỉ thị ngưng đưa tin

Kể từ khi Tôn Hoa Sen công khai thừa nhận sẽ đầu tư cho dự án nhà máy liên hợp thép tại Cà Ná, Ninh Thuận báo chí đã nhanh chóng nhập cuộc đưa ra mọi bằng chứng, luận điểm yếu kém của doanh nghiệp này trước một dự án mà ai cũng biết tập đoàn Hoa sen khó đáp ứng nhu cầu vốn, kỹ thuật lẫn kinh nghiệm về môi trường.

Báo chí đưa cả thông tin về cá nhân ông Lê Phước Vũ cũng như tình trạng nợ của Hoa Sen với mục đích giúp cho Chính phủ cái nhìn chi tiết hơn về tập đoàn này trước khi nghiên cứu tỉ mỉ hồ sơ của Tôn Hoa Sen cũng như những dự toán mà nó sẽ thực hiện trong tương lai.

Rất nhiều nhà báo phê phán việc Phó Ban Tuyên giáo Trung ương Phạm Văn Linh chỉ thị yêu cầu báo chí ngưng đăng tin, phản biện về Tôn Hoa Sen là một động thái vi phạm nguyên tắc dân chủ mặc dù việc này không phải là lần đầu tiên xảy ra đối với báo chí Việt Nam.

Đối với người làm báo, việc đưa tin phản biện trước một dự án quá nhiều rủi ro như Tôn Hoa Sen là một công việc hiển nhiên bởi chức năng truyền thông của báo chí là đưa tin trung thực và hướng dẫn dư luận về một dự án có tầm cỡ quốc gia, để từ đó người dân tham gia quan sát những động thái của Chính phủ. Đối với một tờ báo Đảng thì việc này càng phải nên làm vì Đảng chưa khi nào ngưng cổ vũ cho sự minh bạch cần có trong thông tin.

Ngày 25 tháng 4, trả lời phóng viên Lan Anh trên Kênh VTC14 về thắc mắc của ngư dân đối với Công ty Formosa về hệ thống xử lý nước xả thải, ông Chu Xuân Phàm, Phó phòng đối ngoại Công ty Formosa Hà Tĩnh cho rằng phải biết chấp nhận mất mát vì không thể có được hai điều cùng một lúc. Hoặc cá hoặc là nhà máy thép.

Lời thú nhận của ông Chu Xuân Phàm hướng cho dư luận thấy sự yếu kém của tỉnh Hà Tĩnh khi cho phép nhà máy Vũng Áng hoạt động bất kể môi trường bị phá hủy. Chính phủ được báo chí đánh động qua những điều mà ông Phàm thừa nhận đã cho thấy sự tích cực của báo chí trước các vấn đề môi trường mà doanh nghiệp luôn luôn che dấu.

Nhà báo Đại tá Bùi Văn Bồng nguyên trưởng đại diện báo Quân đội Nhân dân khu vực đồng bằng sông Cửu Long phản ứng khi nghe chỉ thị của Ban Tuyên giáo Trung ương về dự án Tôn Hoa Sen:
“Chỉ thị của Ban Tuyên giáo Trung ương là một chỉ thị mang tính chất chỉ đạo báo chí toàn quốc, các cơ quan tuyên truyền toàn quốc để mà nói về vấn đề gì đó định hướng xã hội. Nhưng nếu chỉ đạo của tuyên giáo đi vào chỉ đạo cụ thể để ngăn chặn như thế là vi phạm quyền thông tin của người dân. Quyền được thông tin và thông tin trở lại cũng như quyền được phản biện với Đảng và Nhà nước, Chính phủ những điều mà họ cần biết.

Điều đó đi ngược lại với quan điểm tự do ngôn luận lẫn tự do báo chí của Đảng ta đấy là cái thứ nhất. Cái thứ hai khi những vấn đề nảy sinh trong cuộc sống trong sản xuất, trong phát triển kinh tế xã hội mà đất nước mình đã nhiều lần chấp nhận những dự án, xây dựng các công trình mà không khảo sát, không nghiên cứu kỹ nhưng đưa những ý kiến đề xuất chủ quan của một người nào, một nhóm nào đó đó để làm công trình hoặc là chấp nhận một dự án nào đó và sau này gây hậu quả thiệt hại thì chúng ta đã lãnh nhiều rồi.

Bây giờ khi dư luận đang nói nhiều thì chính là lúc Đảng và Nhà nước phải nghiên cứu cho nó rõ cho nó kỹ để mà quyết định làm hay là không làm. Còn nếu mà những ý kiến phản biện, phê bình hoặc đóng góp ngược lại của những vị đứng ra để chịu trách nhiệm chỉ đạo và lãnh đạo, phối hợp giữa bên A bên B để gây dựng một dự án gì đó mà có hại lâu dài về nhiều mặt tất nhiên kể cả mội trường và hiệu quả kinh tế xã hội mà ra quy định là chặn thì đó là vi phạm rất lớn, kể cả vi phạm đường lối quan điểm và tư tưởng của Đảng”.

Vai trò của báo chí

clip_image003
Báo chí Việt Nam.

Một thí dụ điển hình về vai trò của báo chí góp phần tích cực phản biện trong các dự án mà an toàn môi trường là câu hỏi không có lời giải, đó là nhà máy thép của tập đoàn Posco tại vịnh Vân Phong.

Vào năm 2008 dự án cảng trung chuyển quốc tế Vân Phong tại tỉnh Khánh Hòa bị hoãn đột ngột, đáng lẽ khởi công theo kế hoạch vào ngày 25 tháng Giêng. Đây là một cảng quốc tế đã được quy hoạch cấp quốc gia, được Quốc hội thông qua nhưng bị ngưng lại để dành cho một dự án khác đó là nhà máy thép Vân Phong do tập đoàn Posco của Hàn Quốc làm chủ đầu tư.

Nhà báo Võ Văn Tạo là người trực tiếp tham gia cùng với nhiều tờ báo lớn nhỏ trong vụ này kể lại:
“Thời gian đó tôi cộng tác hơn một chục tờ báo lớn nhỏ đồng thời tôi có rất nhiều đồng nghiệp thân thiết khi họ đến Nha Trang tác nghiệp tôi đã tạo điều kiện giúp dỡ cho họ phương tiện hay liên lạc với giới chức… lúc đó tôi là phóng viên thường trú của báo Nông thôn ngày nay và tôi đã phát tiếng súng đầu tiên của dự án thép Posco với hai giác độ một là giữ lại cảng trung chuyển cho hàng hải Việt Nam thứ hai nữa là bảo vệ môi trường rất trong lành của vịnh Vân Phong được rất nhiều người ca ngợi, có tiềm năng về nuôi trồng thủy sản, nghỉ mát dưỡng bệnh… Đồng thời lúc đó tôi cũng liên lạc với báo Tuổi Trẻ, báo Kinh tế Sài gòn, phối hợp Đài Truyền hình Việt Nam VTV.

Tôi biết rằng những dư luận đó mà phản ứng mạnh trên báo chí thì chắc chắn rằng Ban Bí thư luôn luôn ghi nhận các ý kiến của xã hội như thế. Thực tế thì có rất nhiều trường hợp rất khó khăn thí dụ như báo Nhân Dân lúc đó là ông Đinh Thế Huynh làm Tổng biên tập và ổng yêu cầu anh em trong tờ báo đó không loan tải về dự án đó bởi vì sau này khi ông Nguyễn Tấn Dũng ra nước ngoài có tiết lộ cho lãnh đạo tỉnh và báo chí biết rằng dự án Posco trước đó hai đời Tổng bí thư và hai đời Thủ tướng trong đó có bản thân ông Nguyễn Tấn Dũng sang trụ sở của Posco bên Hàn Quốc mời gọi đầu tư cho nên ông Đinh Thế Huynh ông ấy biết và ngăn cản chuyện đó.

Nhưng lúc đó có những bài báo thật tốt vẫn đưa trên báo Nhân Dân khi ông Đinh Thế Huynh đi vắng khỏi tòa soạn thì anh Phó Tổng biên tập đã đưa bài báo đó lên. Có những bài trên báo Sài gòn Giải phóng cũng bị nghẹn lại nhưng cuối cùng do tác động báo Sài gòn Giải phóng cũng đăng. Sau mấy tháng như thế cuối cùng đến tháng 11 thì ông Hoàng Trung Hải có công văn cho tỉnh Khánh Hòa chính thức từ chối dự án Posco. Đó là một trong những lần báo chí phản biện thành công nhất đối với dự án rất lớn đã có ý đồ gần như 100% tại vịnh Vân Phong của Khánh Hòa”.

Đối với Tôn Hoa Sen bên cạnh dư luận từ quần chúng, Đại tá Bùi Văn Bồng cũng đặt câu hỏi về thái độ của Ban Tuyên giáo trung ương có thể bị nhóm lợi ích mua chuộc hay thuộc dạng sân sau của tập đoàn Tôn Hoa Sen:
“Trong vấn đề này tôi thấy rằng ông Phó Ban Tuyên giáo Trung ương đó liệu có phải vì động cơ nào đó hay ý định cá nhân, phe nhóm nào đó mà đi ủng hộ cho cái dự án này cho bằng được thì như thế là anh ủng hộ nhà đầu tư một cách cực đoan và anh phớt lờ, bỏ qua ý kiến dân chủ của nhân dân và của các nhà khoa học”.

Ngày 15 tháng 9, hai ngày sau khi Ban Tuyên giáo Trung ương ra chỉ chị, Sở Truyền thông và thông tin tỉnh Ninh Thuận tiếp tục ra văn bản yêu cầu mọi cơ quan ban ngành trong tỉnh tiếp tay tuyên truyền cho khu liên hợp thép của Tôn Hoa Sen tại Cà Ná.

Sau ngày 13 tháng 9 người dân không còn thấy một thông tin gì về Tôn Hoa Sen hay dự án Cà Ná trên báo chí nữa. Thế nhưng một tuần sau phóng sự “có một sự thật khác ở Cà Ná” trên báo Hội Nông dân Việt Nam đã ghi nhận về người dân tại Cà Ná cho thấy cuốc sống ở đây đang xáo động bởi thép Hoa sen.

Bà Nguyễn Thị Răng, một phụ nữ sống tại thôn Lạc Nghiệp, xã Cà Ná cho biết “Chỉ có những người ăn không ngồi rồi mới mong dự án thép để có tiền đền bù đất. Đất ở đây từ khi có dự án làm muối thì đâu trồng được cây cối nên đâu làm được gì. Những người đó sung sướng thì chúng tôi đau khổ. Chúng tôi sống bằng nghề biển nên mong các ngành các cấp đừng cho tập đoàn Hoa Sen về làm thép ở đây”

Không riêng gì Cà Ná dân chúng khắp nơi lo lắng cho bữa cơm gia đình cũng đặt câu hỏi, Tôn Hoa Sen mạnh đến đâu để được Ban Tuyên giáo ủng hộ hết mình như vậy?

M.L.
__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

NGUỒN THẤT BẠI CỦA VIỆC KIỆN FORMOSA



NGUỒN THẤT BẠI
CỦA VIỆC KIỆN FORMOSA

Nguyễn Phúc Liên
Geneva, 29.09.2016



Kêu gọi đóng góp quỹ pháp lý cho ngư dân trả luật sư là nguồn của thất bại Phong trào kiện FORMOSA vì:

(1) Một số người hoặc Tổ chức như Việt Tân "ma" chẳng hạn đi làm tiền đồng bào

(2) CSVN sẽ tố cáo Phong trào kiện này là do thế lực thù địch nước ngoài bỏ tiền ra xúi dục dân phá rối trật tự;

(3) Vì vậy CSVN sẽ thẳng tay đàn áp người dân đi kiện và đàn áp những Linh mục đứng ra kêu gọi quyên tiền và tổ chức người đi kiện.

Nguyễn Phúc Liên,
Địa chỉ: 22 Rue du Prieuré,
1202 Geneva,
DT: 0041 22 731 82 66.

__._,_.___

Posted by: NGUYEN PHUC LIEN 



Đảng viên CSVN cao giò … chạy trốn cái “thiên đường XHCN”


__._,_.___

Posted by: Huyen Phan


Thursday, 29 September 2016

Đả ruồi diệt hổ - đại chiến - đả hổ diệt ruồi

 

Đả ruồi diệt hổ - đại chiến - đả hổ diệt ruồi

















Ngọc Ẩn (Danlambao) - Phe đảng TBT Phú Trọng, Chủ tịch QH Kim Ngân, Thủ tướng Xuân Phúc, Bộ trưởng Quốc phòng Ngô Xuân Lịch là phe Đả Ruồi Diệt Hổ (ĐRDH). Phe đảng cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Bí thư Thành ủy Sài Gòn Đinh La Thăng, Bộ trưởng Bộ công an Tô Lâm, Trịnh Xuân Thanh (TXT) là phe Đả Hổ Diệt Ruồi (ĐHDR). Phe miền Bắc do Tổng Trọng và TT Phúc chỉ huy đang đàn áp phe miền Nam do Nguyễn Tấn Dũng, Đinh La Thăng chỉ huy.


Hổ Nguyễn Phú Trọng (NPT) đang thừa lệnh Tập Cận Bình đả ruồi diệt hổ NTD chỉ vì NTD trước đây có vài lần tuyên bố chống Tàu. Phe NPT đang nắm quyền lực, hệ thống truyền thông và tòa án bù nhìn, quân đội. Tổng Trọng dùng những phương tiện đó để diệt ruồi sau khi hết ruồi NPT sẽ diệt hổ. Phe chống lại NPT thì không có tòa án bù nhìn, truyền thông lề đảng nên họ phải dùng truyền thông lề dân đả hổ trước rồi sau đó diệt ruồi. 

Phe NPT buộc tội Trịnh Xuân Thanh (TXT) sử dụng xe có biển số xanh của chính quyền và từ cái biển số xanh trở thành tội làm ăn thua lỗ 3200 tỷ đồng. Mục đích của phe ĐRDH là chuẩn bị dư luận để hạ TXT bản án tử hình tương tự như bản án Dương Chí Dũng và sau đó kèn cựa để TXT khai ra Đinh La Thăng chính là thủ phạm làm lỗ 3200 tỷ đồng của công ty xây lắp dầu khí PVC.

Đinh La Thăng đã do NTD bổ nhiệm làm TGĐ PVC. Các công ty quốc doanh của CSVN thì lúc nào chả lỗ vốn thì tại sao NPT chỉ ngắm vào TXT mà bắn như thế? Vì mục tiêu của Trọng là Thăng và Dũng? Thanh trốn thoát thì NPT lập tức bắt giam Vũ Đức Thuận là cựu Tổng Giám Đốc PVC, là đàn em cật ruột của Đinh La Thăng. 

Đinh La Thăng lại là đàn em thân tín của cựu Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng. NPT đã thắng NTD trong kỳ đại hội đảng thứ 12 do dùng tiền của Tập Cận Bình mua chuộc và hăm dọa đàn em NTD. Lần này NPT lại định dùng phương pháp cũ bắt TXT khai ra các đàn anh để Thanh tránh tội chết. Các đàn anh của TXT thì đâu ngồi yên khoanh tay để NPT tung hoành như thế? Thế là TXT được gửi ra nước ngoài tố cáo NPT tham nhũng. Dĩ nhiên là báo lề đảng đâu dám đăng cụ Tổng NPT nhận hối lộ của Formosa cái tượng già Hồ bằng vàng y 24K. 

Theo lời TXT thì NPT cũng nhận hối lộ thêm 2 căn biệt thự của khu đô thị Ciputra tổng cộng cả 3 món, NPT đã kiếm được khoảng 7 triệu dollar. Đảng VC tuyên truyền NPT trong sạch, ai tin NPT trong sạch, không tham nhũng thì giống như tin già Hồ còn trinh. Theo nét đặc thù của cụ Tổng và nước CHXHCN VN thì tham nhũng dưới 7 triệu dollar là trong sạch bởi thế các anh CSGT là hoàn toàn trong sạch so với cụ Tổng. 

Kẻ nào nhận 7 triệu dollar hối lộ sau đó kêu gọi toàn dân chống tham nhũng thì tên này mặt dày hơn da trâu, nói láo ngang ngửa già Hồ, bộ óc không có dây thần kinh ngượng và kẻ đó không ai xa lạ mà chính là Tổng Trọng.

Tổng Trọng chưa nắm được bộ công an nên TXT sổng chuồng và chửi cụ Tổng tự do. TXT bây giờ mới hiểu, mới cảm nhận, mới khoan khoái được hưởng thụ ở nước ngoài “không có gì quý hơn độc lập-tự do-hạnh phúc chửi Tổng Trọng.” TXT lại biết chọn “Gió” (Người Buôn Gió) gửi vàng khiến nồng độ chửi mạnh hơn rượu đế, Trọng nghe Thanh chửi đến xỉn nên bắt liền cựu TGĐ Vũ Đức Thuận để coi có moi móc được gì dùng để hạ bệ Đinh La Thăng. Cái BCT CSVN sẽ có đứa phải “Gió” mà chết.

Phe Đả Hổ Diệt Ruồi (ĐHDR) La Thăng, Tấn Dũng phải khai thác hết công suất việc Tổng Trọng nhận hối lộ cái tượng vàng ròng của Formosa khiến Tổng Trọng ngậm mồm nhìn cá chết chìm, chết nổi cả trăm ngàn tấn kéo dài cả 300 km bờ biển miền Trung. Cá chết, biển nhiễm độc, ngành du lịch chết theo cá, xuất cảng hải sản bị đình trệ, ngư dân nghèo đói, lại bị phe ĐRDH phát gạo mốc để đầu độc cho ngư dân bệnh chết sớm. Phe ĐHDR cần phải hỏi nếu phe ĐRDH không tham nhũng thì 500 triệu dollar Formosa bồi thường đi đâu mà bắt ngư dân ăn gạo mốc và cá nhiễm độc ở biển Vũng Áng? 

Phe ĐHDR cần dấy lên dư luận là phe Tổng Trọng đang bán nước, nhận tiền Formosa đuổi dân Hà Tỉnh ra khỏi nơi sinh sống bằng cách xuất cảng lao động và dành đất Hà Tỉnh cho Tàu cộng. Tàu Formosa cấu kết với phe ĐRDH đuổi dân ra khỏi Hà Tỉnh bằng cách cấm không cho con em ngư dân đến trường đã 2 năm qua nhưng chưa thành công và cuối cùng phải dùng chất độc mang từ TQ qua giết cá biển để dân đói mà phải ra đi, đuổi dân bằng xuất cảng lao động. Công ty Formosa chưa đi vào sản xuất, chỉ mới súc ống thì không thể thải một lượng chất độc lớn đến độ đã giết chết cá cả 300 cây số bờ biển miền Trung VN. 

Khi Đinh La Thăng còn nắm quyền ở Sài Gòn thì phải biết sách động quần chúng, bật đèn xanh cho dân biểu tình đòi phải đóng cửa Formosa. Đinh La Thăng thì đâu đủ quyền lực để đóng cửa Formosa nên cứ đá trách nhiệm qua cho Tổng Trọng và Thủ Tướng Xuân Phúc. Băng rôn biểu tình cứ gọi thẳng TBT Trọng chọn dân hay chọn Formosa. Tổng Trọng đương nhiên là chọn Formosa vì đã nhận hối lộ của Formosa. Phe ĐHDR tạo được dư luận như thế thì Tổng Trọng một là bị dân làm thịt vì bỏ dân chọn Formosa và phạm tội bán nước hai là bị Tàu cộng làm thịt vì chọn dân VN bỏ Formosa, tức là chọc giận Tập Cận Bình. Phe ĐHDR cần biết dùng sức mạnh của dân thì mới đủ sức chống lại phe NPT. NPT đang từng bước chiếm quyền lực bộ công an. 

NPT là TBT đầu tiên làm một cán bộ của đảng ủy công an trung ương để đưa tay chân bộ hạ vào BCA thay thế tay chân bộ hạ của Nguyễn Tấn Dũng. Khi chưa nắm được BCA thì khi Tổng Trọng ra lệnh bắt giữ Đinh La Thăng sẽ đưa đến chiến tranh giữa công an và quân đội hoặc chiến tranh giữa công an Hà Nội và công an Sài Gòn.

Phe ĐHDR không sách động được sức mạnh quần chúng thì việc bị Tổng Trọng bỏ tù, kêu án tử hình các thành viên phe ĐHDR chỉ còn là vấn đề thời gian. NPT đang mua chuộc, dành giật bộ công an để thanh toán Đinh La Thăng, Nguyễn Tấn Dũng. Sau đó NPT sẽ thanh toán cả Trần Đại Quang, Tô Lâm (bộ trưởng BCA) và đưa đàn em NPT vào nắm BCA. 

Nếu phe ĐHDR không hành động phản pháo Tổng Trọng ngay bây giờ thì e là đã muộn. Không sách động sức mạnh từ dân thì hai phe chỉ còn cách ám sát nhau để tranh dành quyền lực và quyền lợi.

23/9/2016


Dân Làm Báo




Do Thi Thuan 
****************************************
http://thongthienhoc.net/FORMOSA.JPG


----- Forwarded Message -----
From: Tu Le <>
Sent: Wednesday, September 28, 2016 12:53 PM
Subject: Đả RUỒI diệt HỔ - Đại Chiến - Đả HỔ diệt RUỒI.


From: Van Me <>
Date: September 26, 2016 at 9:06:37 PM PDT
Subject: Đả ruồi diệt hổ - đại chiến - đả hổ diệt ruồi



Phe đảng TBT Phú Trọng, Chủ tịch QH Kim Ngân, Thủ tướng Xuân Phúc, Bộ trưởng Quốc phòng Ngô Xuân Lịch là phe Đả Ruồi Diệt Hổ (ĐRDH). Phe đảng cựu Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, Bí thư Thành ủy Sài Gòn Đinh La Thăng, Bộ trưởng Bộ công an Tô Lâm, Trịnh Xuân Thanh (TXT) là phe Đả Hổ Diệt Ruồi (ĐHDR). Phe miền Bắc do Tổng Trọng và TT Phúc chỉ huy đang đàn áp phe miền Nam do Nguyễn Tấn Dũng, Đinh La Thăng chỉ huy.

Hổ Nguyễn Phú Trọng (NPT) đang thừa lệnh Tập Cận Bình đả ruồi diệt hổ NTD chỉ vì NTD trước đây có vài lần tuyên bố chống Tàu. Phe NPT đang nắm quyền lực, hệ thống truyền thông và tòa án bù nhìn, quân đội. Tổng Trọng dùng những phương tiện đó để diệt ruồi sau khi hết ruồi NPT sẽ diệt hổ. Phe chống lại NPT thì không có tòa án bù nhìn, truyền thông lề đảng nên họ phải dùng truyền thông lề dân đả hổ trước rồi sau đó diệt ruồi. 

Phe NPT buộc tội Trịnh Xuân Thanh (TXT) sử dụng xe có biển số xanh của chính quyền và từ cái biển số xanh trở thành tội làm ăn thua lỗ 3200 tỷ đồng. Mục đích của phe ĐRDH là chuẩn bị dư luận để hạ TXT bản án tử hình tương tự như bản án Dương Chí Dũng và sau đó kèn cựa để TXT khai ra Đinh La Thăng chính là thủ phạm làm lỗ 3200 tỷ đồng của công ty xây lắp dầu khí PVC.

Đinh La Thăng đã do NTD bổ nhiệm làm TGĐ PVC. Các công ty quốc doanh của CSVN thì lúc nào chả lỗ vốn thì tại sao NPT chỉ ngắm vào TXT mà bắn như thế? Vì mục tiêu của Trọng là Thăng và Dũng? Thanh trốn thoát thì NPT lập tức bắt giam Vũ Đức Thuận là cựu Tổng Giám Đốc PVC, là đàn em cật ruột của Đinh La Thăng. Đinh La Thăng lại là đàn em thân tín của cựu Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng. NPT đã thắng NTD trong kỳ đại hội đảng thứ 12 do dùng tiền của Tập Cận Bình mua chuộc và hăm dọa đàn em NTD. Lần này NPT lại định dùng phương pháp cũ bắt TXT khai ra các đàn anh để Thanh tránh tội chết. 

Các đàn anh của TXT thì đâu ngồi yên khoanh tay để NPT tung hoành như thế? Thế là TXT được gửi ra nước ngoài tố cáo NPT tham nhũng. Dĩ nhiên là báo lề đảng đâu dám đăng cụ Tổng NPT nhận hối lộ của Formosa cái tượng già Hồ bằng vàng y 24K. Theo lời TXT thì NPT cũng nhận hối lộ thêm 2 căn biệt thự của khu đô thị Ciputra tổng cộng cả 3 món, NPT đã kiếm được khoảng 7 triệu dollar. Đảng VC tuyên truyền NPT trong sạch, ai tin NPT trong sạch, không tham nhũng thì giống như tin già Hồ còn trinh. 

Theo nét đặc thù của cụ Tổng và nước CHXHCN VN thì tham nhũng dưới 7 triệu dollar là trong sạch bởi thế các anh CSGT là hoàn toàn trong sạch so với cụ Tổng. Kẻ nào nhận 7 triệu dollar hối lộ sau đó kêu gọi toàn dân chống tham nhũng thì tên này mặt dày hơn da trâu, nói láo ngang ngửa già Hồ, bộ óc không có dây thần kinh ngượng và kẻ đó không ai xa lạ mà chính là Tổng Trọng.

Tổng Trọng chưa nắm được bộ công an nên TXT sổng chuồng và chửi cụ Tổng tự do. TXT bây giờ mới hiểu, mới cảm nhận, mới khoan khoái được hưởng thụ ở nước ngoài “không có gì quý hơn độc lập-tự do-hạnh phúc chửi Tổng Trọng.” TXT lại biết chọn “Gió” (Người Buôn Gió) gửi vàng khiến nồng độ chửi mạnh hơn rượu đế, Trọng nghe Thanh chửi đến xỉn nên bắt liền cựu TGĐ Vũ Đức Thuận để coi có moi móc được gì dùng để hạ bệ Đinh La Thăng. Cái BCT CSVN sẽ có đứa phải “Gió” mà chết.

Phe Đả Hổ Diệt Ruồi (ĐHDR) La Thăng, Tấn Dũng phải khai thác hết công suất việc Tổng Trọng nhận hối lộ cái tượng vàng ròng của Formosa khiến Tổng Trọng ngậm mồm nhìn cá chết chìm, chết nổi cả trăm ngàn tấn kéo dài cả 300 km bờ biển miền Trung. Cá chết, biển nhiễm độc, ngành du lịch chết theo cá, xuất cảng hải sản bị đình trệ, ngư dân nghèo đói, lại bị phe ĐRDH phát gạo mốc để đầu độc cho ngư dân bệnh chết sớm. 

Phe ĐHDR cần phải hỏi nếu phe ĐRDH không tham nhũng thì 500 triệu dollar Formosa bồi thường đi đâu mà bắt ngư dân ăn gạo mốc và cá nhiễm độc ở biển Vũng Áng? Phe ĐHDR cần dấy lên dư luận là phe Tổng Trọng đang bán nước, nhận tiền Formosa đuổi dân Hà Tỉnh ra khỏi nơi sinh sống bằng cách xuất cảng lao động và dành đất Hà Tỉnh cho Tàu cộng. Tàu Formosa cấu kết với phe ĐRDH đuổi dân ra khỏi Hà Tỉnh bằng cách cấm không cho con em ngư dân đến trường đã 2 năm qua nhưng chưa thành công và cuối cùng phải dùng chất độc mang từ TQ qua giết cá biển để dân đói mà phải ra đi, đuổi dân bằng xuất cảng lao động. 

Công ty Formosa chưa đi vào sản xuất, chỉ mới súc ống thì không thể thải một lượng chất độc lớn đến độ đã giết chết cá cả 300 cây số bờ biển miền Trung VN. Khi Đinh La Thăng còn nắm quyền ở Sài Gòn thì phải biết sách động quần chúng, bật đèn xanh cho dân biểu tình đòi phải đóng cửa Formosa. Đinh La Thăng thì đâu đủ quyền lực để đóng cửa Formosa nên cứ đá trách nhiệm qua cho Tổng Trọng và Thủ Tướng Xuân Phúc. Băng rôn biểu tình cứ gọi thẳng TBT Trọng chọn dân hay chọn Formosa. Tổng Trọng đương nhiên là chọn Formosa vì đã nhận hối lộ của Formosa. 

Phe ĐHDR tạo được dư luận như thế thì Tổng Trọng một là bị dân làm thịt vì bỏ dân chọn Formosa và phạm tội bán nước hai là bị Tàu cộng làm thịt vì chọn dân VN bỏ Formosa, tức là chọc giận Tập Cận Bình. Phe ĐHDR cần biết dùng sức mạnh của dân thì mới đủ sức chống lại phe NPT. NPT đang từng bước chiếm quyền lực bộ công an. NPT là TBT đầu tiên làm một cán bộ của đảng ủy công an trung ương để đưa tay chân bộ hạ vào BCA thay thế tay chân bộ hạ của Nguyễn Tấn Dũng. Khi chưa nắm được BCA thì khi Tổng Trọng ra lệnh bắt giữ Đinh La Thăng sẽ đưa đến chiến tranh giữa công an và quân đội hoặc chiến tranh giữa công an Hà Nội và công an Sài Gòn.

Phe ĐHDR không sách động được sức mạnh quần chúng thì việc bị Tổng Trọng bỏ tù, kêu án tử hình các thành viên phe ĐHDR chỉ còn là vấn đề thời gian. NPT đang mua chuộc, dành giật bộ công an để thanh toán Đinh La Thăng, Nguyễn Tấn Dũng. Sau đó NPT sẽ thanh toán cả Trần Đại Quang, Tô Lâm (bộ trưởng BCA) và đưa đàn em NPT vào nắm BCA. Nếu phe ĐHDR không hành động phản pháo Tổng Trọng ngay bây giờ thì e là đã muộn. Không sách động sức mạnh từ dân thì hai phe chỉ còn cách ám sát nhau để tranh dành quyền lực và quyền lợi.

23/9/2016



__._,_.___

Posted by: Thuan Do

Wednesday, 28 September 2016

Đừng công khai minh bạch kiểu nửa vời


Đừng công khai minh bạch kiểu nửa vời

Tô Văn Trường
Bàn về sự minh bạch thông tin thì có lẽ điều phải nói tới trước tiên là lòng tin. Lòng tin là một yếu tố tâm lý, mặc nhiên là phải song phương. Không thể có lòng tin đơn phương mà bền vững được. Nếu lòng tin chỉ đơn phương thì chính là sự mê tín (tín = tin và mê = mê muội) – tin một cách mê muội! Để có thể tin nhau tuyệt đối thì có gì khác ngoài sự minh bạch với nhau. Hai phạm trù này là tiền đề và hệ quả của nhau. Khi một bên còn mập mờ hoặc còn nhiều góc khuất, “ẩn khuất”, thiếu hoặc không minh bạch, tỏ tường thì làm sao bên kia có thể tin được.

Đất nước ta đang trong giai đoạn cực kỳ khó khăn về kinh tế xã hội, nợ công, nợ xấu ở mức báo động, thu không đủ chi, lòng người ly tán. Nhìn vào cụ thể số liệu chi tiêu ngân sách của Nhà nước Việt Nam năm 2014, người dân thấy rõ Việt Nam là nước nghèo nhưng không kiểm soát được tình hình chi tiêu, lên đến 64 tỷ đô la bằng 34% GDP. 

Hay nói cách khác, ngân sách thực chi (gọi là quyết toán) vượt ngân sách được Quốc hội phê chuẩn (gọi là dự toán) rất lớn, ít nhất trên 30%. Điều này, cho thấy Quốc hội Việt Nam đã buông lỏng, vai trò, trách nhiệm làm luật và giám sát hoạt động của Nhà nước. Chuyên gia Vũ Quang Việt đã có bài viết phân tích rất xác đáng “Kế toán ngân sách của Việt Nam không giống ai”.

Nhiều người hoan nghênh trước thông tin Bộ Tài chính mong muốn cơ quan quản lý chọn phương án công khai toàn bộ báo cáo ngân sách nhà nước. Riêng nội dung công khai thuyết minh quyết toán ngân sách nhà nước, ban soạn thảo đề xuất hai phương án thực hiện.

Thứ nhất là công khai toàn bộ báo cáo thuyết minh quyết toán ngân sách nhà nước Chính phủ trình Quốc hội (trừ các thông tin mật không được phép công bố về lĩnh vực quốc phòng, an ninh và dự trữ quốc gia).

Thứ hai là công khai một số thông tin cơ bản về quyết toán ngân sách nhà nước, bao gồm: kết quả thu ngân sách nhà nước; kết quả chi ngân sách nhà nước; bội chi ngân sách nhà nước và các nguồn bù đắp, bao gồm bội chi ngân sách trung ương và bội chi ngân sách địa phương; tỷ lệ bội chi so với tổng sản phẩm trong nước và mức nợ công, nợ Chính phủ, nợ nước ngoài của quốc gia (trừ các thông tin mật không được phép công bố về lĩnh vực quốc phòng, an ninh và dự trữ quốc gia) thay vì chỉ một số thông tin cơ bản.

Người dân hiểu rằng công khai minh bạch là trách nhiệm của Nhà nước, đồng thời cũng là vũ khí sắc bén của Nhà nước để nâng cao năng lực và phẩm chất của mình. Cao hơn cả, công khai minh bạch là phương tiện phát huy sức mạnh của nhân dân, đặc biệt trong việc giải quyết những vấn đề khó khăn của đất nước.

Công khai minh bạch là những thước đo giá trị phổ quát của loài người, vừa là đích phấn đấu, vừa là động lực của sự phát triển. Những xã hội, đất nước nào thực sự đề cao nó thì đều đã hoặc sẽ hứa hẹn phát triển hướng đến văn minh. Những nơi nào từ chối nó hoặc chỉ nói mà không làm thì đều luẩn quẩn trong vòng tăm tối của nghèo nàn, bất công, lạc hậu.

Một số sản phẩm của sự phát triển và nền dân chủ như các khái niệm pháp quyền, tự do ngôn luận, dân chủ, trách nhiệm giải trình… cũng như khái niệm công khai minh bạch không thể chỉ là các khái niệm “ngoại nhập” mà phải đi vào cuộc sống của người dân Việt Nam.

Cũng phải thấy rằng không có gì là “miễn phí” và một đất nước phải trả giá để được hưởng các giá trị văn minh ấy. Cái giá ấy lớn hay nhỏ tùy thuộc vào nhận thức, bản lĩnh của dân tộc ấy, và đặc biệt là tầm và sự can đảm của những người đang có quyền lực lớn trong xã hội.

Có ý kiến cho rằng so với Thông tư 03/2005/TT-BTC đang được áp dụng thì những đề xuất trong dự thảo thông tư có nhiều điểm hoàn thiện hơn về việc công khai thông tin ngân sách nhà nước. Tuy nhiên, theo tôi hiểu vẫn còn nửa vời, bởi vì, nếu đọc kỹ, ngẫm suy sẽ thấy trong dự thảo làm gì có hai phương án. Chỉ có 1 phương án là công khai một số thông tin cơ bản. Và cũng chỉ nói đến ngân sách trung ương và ngân sách tỉnh, chứ không đả động đến ngân sách các bộ, huyện, xã. Các ngân sách trên chỉ được báo cáo chứ không được công khai. Như thế, người dân chẳng có tiếng nói gì tới những điều trực tiếp ảnh hưởng đến đời sống của chính mình.

Ngay cái gọi là công khai bây giờ cũng ít giá trị vì chỉ là một số tổng, mà bị qua nhiều điều chỉnh không thể cộng lại với nhau được. Nếu công bố chi tiết, thì ta sẽ biết rõ cách ghi nào là không đúng theo chuẩn mực quốc tế.

Do đó, muốn minh bạch thông tin thì điều kiện tiền đề là phải thay đổi tận gốc luật pháp và những quy định hiện hành về vấn này, trong đó thực hành tự do báo chí và ngôn luận là việc quan trọng nhất.

Công khai minh bạch phải là định chế của xã hội. Minh bạch không chỉ là làm rõ qui luật, kế hoạch, qui trình và hành động, hay là để người dân biết tại sao, làm sao, làm gì và mức độ thế nào về hành động của Chính phủ và quyền của người dân.

Đảng và Nhà nước nếu tự coi mình là một chế độ chính trị vì nước vì dân, thì nên coi công khai minh bạch không những là một trách nhiệm ràng buộc, mà còn là một vũ khí sắc bén để tự rèn luyện chính mình, đồng thời cũng là phương tiện rất quan trọng phát huy sức mạnh của toàn dân trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc.

T.V.T.
Tác giả gửi BVN.


__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh 

Hình mới nhất của Phúc niễng trong quan hệ Việt Trung


Hình mới nhất của Phúc niễng trong quan hệ Việt Trung

Babui (Danlambao)


































Một số ngụy biện về quan hệ với Trung Quốc



Nguyễn Đình Cống
Vừa qua Câu lạc bộ đọc sách báo của chúng tôi mời được một diễn giả nói chuyện về tình hình thời sự. Ông MĐ là Tổng biên tập một tờ báo lớn, đại biểu HĐND thành phố, ứng cử và được bầu tại phường chúng tôi. Việc ông dành thời gian gần 2 giờ để nói chuyện, đối với CLB là một vinh dự ít có. Ông nói về một số vấn đề thời sự trong nước và thế giới, trong đó điều làm tôi quan tâm nhất là quan hệ của Việt Nam với Trung Quốc. 

Theo ông MĐ, tuy rằng có một vài sự kiện ở Biển Đông, nhưng quan hệ Việt Nam và Trung Quốc đang rất tốt đẹp, đặc biệt sau chuyến thăm Trung Quốc của TT Phúc. Ông cho rằng đường lối hòa bình mềm dẻo và tôn trọng luật pháp quốc tế của Đảng ta là sáng suốt, phù hợp với tình hình quốc tế và truyền thống dân tộc. Ông viện dẫn các sự kiện lịch sử các đời vua của Việt Nam vẫn thần phục và triều cống hoàng đế Tàu, mà sự kiện đáng chú ý là Quang Trung, sau khi đánh tan 20 vạn quân Thanh phải sang Bắc Kinh xin thần phục vua Khang Hy (!) nhà Thanh, cho đó là tấm gương cần noi theo.

Đã lâu tôi không được nghe các buổi nói chuyện của các cán bộ tuyên giáo. Trước đây, mỗi lần được nghe như thế tôi chỉ tiếp thu một chiều, làm tôi phấn khởi, được biết thêm nhiều chuyện, được sáng mắt sáng lòng. Nay thì khác, tôi nghe để biết quan điểm của diễn giả và xem “sự ngụy biện” đến đâu.
Kết thúc trong tiếng vỗ tay hoan hô, ông MĐ tỏ ra thỏa mãn, nán lại gặp gỡ và trao đổi thêm với một vài người. Tôi cũng ở lại một chốc, được ông chào và hỏi: “Bác thấy tôi trình bày thế nào”. 

Tôi trả lời: “Anh nói hay, cung cấp được một số thông tin có giá trị, đa số bà con tham dự xem ra là thỏa mãn, riêng tôi thấy có vài chỗ anh chỉ mới đề cập đến một phần của sự thật bên ngoài, bỏ mất phần khác quan trọng hơn, riêng các lập luận, có hình thức chặt chẽ nhưng để ý ra thì thấy khoảng một phần ba là sai vì phạm vào lỗi ngụy biện, đặc biệt phần nói về quan hệ Việt Trung, về vua Quang Trung”. Đó là một nhận xét có tính phản biện mà diễn giả không mong đợi. Tôi chờ một câu trả lời đại khái như: “Xin cám ơn bác, xin bác chỉ cho biết những chỗ mà bác cho là phần quan trọng hơn, là sai vì ngụy biện”. 

Nhưng không! Ông ta phản ứng bằng cách chống chế. Tôi biết không thể tiếp tục trao đổi nên xin rút lui để ông đàm đạo với những người khác đang chờ đợi những ý kiến quý báu của ông.
Về quan hệ với Trung Quốc, xin vạch ra một số ngụy biện mà tuyên huấn của Đảng vẫn dùng để lừa nhân dân, mà
tiếc thay, một số người vẫn vui vẻ nghe theo (như tôi trước đây).
1. Nước ta bị thế kẹt là ở sát Trung Quốc, bị nó khống chế nhiều bề
Giáp với Trung Quốc không phải chỉ có Việt Nam mà còn 13 nước khác như Mông Cổ, Bhutan, Nepal, Tajikistan, Kazakstan, Nga, Myanmar, Ấn Độ v.v. Trừ Nga và Ấn Độ, các nước khác đều bé, thế mà họ có chịu khuất phục Trung Quốc như Việt Nam đâu. 

Đặc biệt như Bhutan, có biên giới khá dài với Trung Quốc mà không có quan hệ ngoại giao. Sự chịu khuất phục do nguyên nhân địa lý chỉ là một phần rất rất nhỏ. Nguyên nhân chính là do đường lối lãnh đạo. Nếu đổ cho nguyên nhân địa lý thì giải thích thế nào về các nước như Bhutan, Nepal, Takjilistan… đều bé, Trung Quốc tuy có phá phách ít nhiều nhưng cơ bản không làm họ khuất phục. Ta giáp với Trung Quốc từ khi lập quốc đến giờ mà các đời vua phong kiến trước đây có chịu lép vế một bề như dưới thời CS hay không.
2. Nước ta và Trung Quốc cùng ý thức hệ cộng sản, cùng chung lý tưởng XHCN
Đây là lập luận ngụy biện xảo trá. Việc cùng ý thức hệ có phải là tiền định, là trời bắt phải thế đâu. Đó là do con người lựa chọn. Từng đảng viên cộng sản khi vào Đảng thì có thề trung thành với Đảng nhưng dân tộc này có bao giờ thề lệ thuộc vào Trung Quốc đâu. Ừ, mà cùng ý thức hệ tốt đẹp thì cũng tạm được, nhưng ý thức hệ đó đã lạc hậu, đã thối rữa mất rồi thì đeo bám làm gì. 

Trước đây chúng ta theo Liên Xô vì ý thức hệ, thế mà Liên Xô sụp đổ rồi, trong lúc Trung Quốc cố dựa vào ý thức hệ để thôn tính Việt Nam thì vin vào nó mà làm gì ngoài sự lừa bịp những người nhẹ dạ cả tin. Mà hỏi xem, ngoài một số rất ít còn dựa vào ý thức hệ để trục lợi thì đại đa số dân Việt Nam có còn tin gì vào nó nữa đâu. Hơn nữa ĐCS Trung Quốc chỉ giữ lại cái tên và tổ chức chứ ý thức hệ CS cũng đã bị vứt bỏ từ lâu, chúng nó chỉ dùng để lừa bịp những người khờ dại trong và ngoài nước. Cũng vì ý thức hệ mà lãnh đạo ĐCS Việt Nam đã ký kết mật ước Thành Đô. Nhiều dư luận yêu cầu công khai minh bạch cho toàn dân biết nội dung, thế mà đến nay lãnh đạo ĐCS vẫn giấu kín.
3. Truyền thống tổ tiên vẫn thần phục Tàu
Đây là lối ngụy biện dùng một phần sự thật để che dấu bản chất. Tổ tiên chúng ta bên ngoài tỏ ra thần phục Tàu chứ chưa bao giờ chịu khuất phục (trừ bọn Ích Tắc, Chiêu Thống…). Như Nguyễn Trãi đã viết: “Như Đại Việt ta, vốn xưng nền văn hiến đã lâu. Núi sông bờ cõi đã riêng, phong tục Bắc Nam cũng khác. Trải mấy triều Đinh, Lê, Lý, Trần dựng nền độc lập. Cùng Hán, Đường, Tống, Nguyên hùng cứ một phương…”. Xét trong lịch sử, trừ thời nhà Hồ bị nhà Minh cướp nước (Gần đây vì họ Hồ chính sách nặng phiền, khiến trong nước lòng người oán giận. Quân Minh cuồng bạo thừa dịp hại dân. 

Đảng nịnh mưu gian rắp tâm bán nước….

Tát cạn nước Đông Hải khôn rửa sạch tanh hôi. Chẻ hết trúc Nam Sơn không đủ ghi tội ác…), thì chưa thấy có triều đại nào chịu khuất phục Trung Quốc về mọi mặt một cách nhục nhã như bây giờ. Ngay như Quang Trung, ông cho người đóng thế mình sang bái phục Càn Long (không phải Khang Hy) chỉ là cái mẹo sau khi đã đánh tan 20 vạn quân của Tôn Sĩ Nghị. Đánh thắng rồi mới cầu hòa chứ không phải cúi đầu xin chỉ thị về mọi việc lúc chưa xẩy ra.
Việc nhất nhất thần phục Tàu Cộng đã được cài sẵn vào gène, vào máu của CS Việt Nam từ khi mới thành lập. 

Chẳng thế mà Trần Huy Liệu (người thay mặt Hồ Chí Minh vào Huế nhận sự thoái vị của Bảo Đại), vào khoảng năm 1949 có nói một câu nhận xét không tốt về Tàu (coi chừng kẻ thù truyền kiếp của dân tộc) thì bị thất sủng ngay. Năm 1954, Phạm Văn Đồng sau khi ký Hiệp định Genève đã khóc vì bị Chu Ân Lai ép buộc chia cắt đất nước đến vĩ tuyến 17. Năm 1958, được tin Trung Quốc muốn độc chiếm các quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thì Phạm Văn Đồng ký Công hàm công nhận ngay (ngoài ông Đồng ra hình như không có ai ủng hộ Trung Quốc nữa). Năm 1974 Hà Nội giữ hoàn toàn im lặng để cho Trung Cộng đánh chiếm Hoàng Sa do VNCH quản lý. 

Năm 1988 Lê Đức Anh (Bộ trưởng Quốc phòng) ra lệnh cho các chiến sĩ đảo Gạc Ma không được chống cự lính Trung Cộng, để toàn bộ 64 chiến sĩ bị sát hại, xác bị quăng xuống biển. Năm 1991 Nguyễn Văn Linh, Phạm Văn Đồng, Đỗ Mười sang Thành Đô (Trung Quốc không cho đến Bắc Kinh) cầu xin sự che chở và ký mật ước, cố xin gặp Đặng Tiểu Bình nhưng hắn không cho gặp. Năm 2000 Lê Khả Phiêu ký cho Tàu một số đất ở Thác Bản Giốc và Hữu Nghị Quan. Những chuyện như vậy liệu có bao giờ xẩy ra trong lịch sử của tổ tiên. Thế mà ĐCS cứ đưa tổ tiên ra làm bình phong để che đậy.
4. Luận điệu gìn giữ hòa bình, tôn trọng luật pháp Quốc tế
Cứ mỗi lần Trung Quốc có hành động ngang ngược ở biển Đông thì phát ngôn của Bộ Ngoại giao Việt Nam lại tuyên bố: “Phản đối, đòi tôn trọng chủ quyền, chủ trương giải quyết tranh chấp bằng hòa bình, thương lượng, tôn trọng luật pháp quốc tế, không liên kết với nước khác để chống nước thứ ba…”. Nghe quá hóa nhàm. Có những việc lớn, quan trọng mà sao chỉ có đại diện Bộ Ngoại giao, hoặc quá lắm là một cá nhân cấp cao nào đó phát biểu một cách dè dặt, Chính phủ, Quốc hội, Văn phòng Chủ tịch nước lặng im. Và dân quá bức xúc biểu tình phản đối thì bị đàn áp. 

Ừ thì tôn trọng hòa bình, ta không chủ động gây chiến, nhưng ai cấm những phát biểu mạnh mẽ phản đối của Chính phủ, sao lại cấm dân biểu tình, sao không dám kiện ra Tòa án quốc tế như Philippine. Luận điệu “mềm dẻo, hòa bình, tránh xung đột” chẳng qua để che giấu một tâm trạng hèn yếu, không dám tin vào dân, chỉ muốn thần phục để vinh thân phì gia.
5. Luận điểm: Về kinh tế ta phụ thuộc vào Tàu quá nhiều, nếu ta có những đấu tranh mạnh mẽ để bảo vệ chủ quyền mà bị Tàu nổi giận cắt đứt mọi giao dịch thương mại thì ta lâm vào khủng hoảng lớn
Tôi gọi đây là luận điểm chứ không phải luận điệu vì xét ra có phần đúng. Nhưng có phải vì giao lưu hàng hóa mà để cho Tàu vào chiếm cứ các vị trí xung yếu của đất nước, để người Tàu tràn ngập các vùng quan trọng, để họ phá nát môi trường. Những nước như Mỹ, Đức, Nhật, Úc… họ có làm như thế đối với các nước khác đâu. Việc để kinh tế, thương mại, xây dựng của Việt Nam quá lệ thuuộc vào Tàu, để cho Tàu thực hiện các dự án lớn làm hủy hoại môi trường là tội của những người lãnh đạo tham và ngu. Bây giờ đã lỡ ra rồi thì không phải cứ cố trượt dài trên con đường sai lầm mà phải tìm cách khắc phục. 

Tuy vậy việc ngừng giao lưu kinh tế với Tàu khi chúng ta có những đấu tranh mạnh mẽ để bào vệ chủ quyền cũng chỉ mới là suy đoán. Việc giao lưu là có lợi cho cả hai bên. Việc giao lưu với Tàu nếu bị giảm sút, trước mắt kinh tế Việt sẽ gặp khó khăn, đời sống của đân bị ảnh hưởng. Nhưng thử hỏi dân xem họ có vui lòng chấp nhận khó khăn trong thời gian ngắn để loại bỏ mọi xấu xa do Tàu mang đến. Tôi nghĩ rằng được giải thích đa số dân sẽ vui lòng. Hơn nữa dân ta có câu: “Trong cái khó ló cái khôn”. Trước đây vì nhầm lẫn mà ta ưu tiên thị trường Trung Quốc, nhưng nếu vì bảo vệ chủ quyền mà nó bị co lại thì các nhà doanh nghiệp Việt có đủ trí khôn để mở ra các nước khác, chứ làm sao chịu bó tay.
6. Nhận định
Tôi cho rằng những ngụy biện trên đây chỉ nhằm để duy trì chế độ độc tài Đảng trị theo đường lối CS, đem nước ta phụ thuộc vào Tàu Cộng. Muốn thoát khỏi sự lệ thuộc này trước hết phải thoát ra khỏi ý thức hệ CS, phải cải cách thể chế theo con đường dân chủ chân chính. Một ngày mà ĐCS Việt Nam còn kiên trì đường lối hiện hành thì dân Việt còn chịu cảnh lầm than và đất nước dần dần bị thôn tính.

Để kết thúc xin kể câu chuyện: Ngày xưa bên Tàu, nước Triệu (Thời U Mục Vương), nhờ có Lý Mục và Tư Mã Thượng là những người tài giỏi, yêu nước mà ngăn chặn được sự xâm lược của nước Tần. Thế nhưng vua Triệu tin dùng tên quan đứng đầu triều đình là Quách Khai, một kẻ tham lam. Gián điệp nước Tần đem biếu Quách khai một số lớn vàng bạc với yêu cầu vu cáo Lý Mục và Tư Mã thượng là bọn phản bội, chống lại nhà vua, để họ bị loại bỏ. Quách Khai nhận vàng bạc, thực hiện âm mưu, xui dục vua giết chết Lý Mục, đuổi được Tư Mã Thưọng. 

Kết quả quân Tần xâm chiếm nước Triệu một cách dễ dàng. Sau vụ này vua Tần nói: Ta chỉ bỏ ra ít vàng bạc mua được Quách Khai, dùng Khai để chiếm được Triệu, quá rẻ. Quách Khai hý hửng cho rằng đã lập công với Tần nhưng bị Tần đuổi đi, không dùng kẻ phản phúc. Quách Khai về quê, chở theo mấy xe vàng bạc. Giữa đường bị những người nghĩa khí giết hết cả nhà, lấy hết của cải.

Bình luận – Việc này đáng cho nhiều người Việt suy ngẫm. Nhưng những kẻ rắp tâm bán nước nghĩ rằng họ khôn hơn Quách Khai vì đã tuồn nhiều của cải và cho con cháu ra nước ngoài. Không đâu, chúng mày khôn, sẽ có người khôn hơn và trên hết, chúng mày đã gây ra nghiệp chướng, thế nào cũng chịu nghiệp báo. 

Hãy luôn nhớ rằng của cải do sức lao động và tài năng làm ra mới bền chặt, còn của phi nghĩa do gian lận, tham nhũng, tước đoạt thì chỉ làm giàu tạm thời, không đời chúng mày thì đời con, đời cháu cũng tiêu thành mây khói và chưa biết còn những thảm họa nào nữa.

N.Đ.C.
Tác giả gửi BVN.



__._,_.___

Posted by: Dien bien hoa binh

Featured post

Bản Tin cuối ngày-19/11/2024

My Blog List