Báo động: Người Trung Quốc đã lập căn cứ sát nách Cửa Việt-Quảng
Trị
29.05.2016
Vị trí khu vực bị Trung Quốc thâu tóm trên bản đồ toàn cảnh (bấm
vào để phóng to).
Trong một bài bình luận mới đây trên website của Đài Phát thanh
Quốc tế Trung Quốc, một học giả Trung Quốc đã nói huỵch toẹt âm mưu của Bắc
Kinh một khi chiến tranh Trung – Việt nổ ra là sẽ tìm cách chia cắt Việt Nam từ
phía biển.
Xin trích một đoạn trong bài “Học giả Trung Quốc bày mưu chia
cắt Việt Nam từ phía biển” trên trang Giaoduc.net ngày 19/4/2016:“…Một
khi lực lượng hải quân ngoại bang triển khai từ trên biển thì về mặt
địa hình, Việt Nam như ‘dưa hấu gặp dao sắc’, có thể bị tấn công đổ
bộ từ bất kỳ địa điểm nào dọc theo đường bờ biển đất liền… Nói
cách khác, nếu Việt Nam để mất quyền kiểm soát Biển Đông thì bố
trí quân sự của Việt Nam ở miền Bắc mất hẳn chỗ dựa, đầu đuôi khó
ứng cứu cho nhau…”
Mặc dù Trung Quốc có thể tấn công đổ bộ từ bất kỳ địa điểm nào dọc
theo bờ biển Việt Nam, nhưng tất nhiên họ sẽ nhắm đến những vị trí xung yếu
nhất về an ninh quốc phòng.
Đó là những vị trí đáp ứng được ít nhất một trong những tiêu chí
sau:
(I) thuận tiện cho việc đổ bộ – vùng biển nơi đổ bộ phải đủ sâu cho tàu
trọng tải lớn cập bờ, cho phép cả binh lính lẫn các loại vũ khí hạng nặng đổ
bộ;
(II) nếu đổ bộ thành công, Trung Quốc , họ sẽ khống chế được một khu vực
rộng lớn có tầm quan trọng chiến lược; (III) chỉ cần một lực lượng quân sự vừa
phải là đủ sức chia cắt Việt Nam tại đó; và
(IV) tại vị trí đối diện bên kia
biên giới Lào - Việt hoặc Campuchia - Việt Nam, Trung Quốc cũng thiết lập được
căn cứ phố hợp, nhằm khi chiến tranh nổ ra, nó sẽ hiệp đồng tác chiến với lực
lượng đổ bộ từ biển vào (hoặc với cả lực lượng nằm vùng tại vị trí đổ bộ) để
hình thành nên một gọng kìm nguy hiểm.
Hiện nay, Trung Quốc đã chiếm lĩnh được hoặc đang tìm cách chiếm
lĩnh nhiều vị trí xung yếu nằm dọc theo bờ biển Việt Nam như Vũng Áng (Hà Tĩnh), Lăng Cô (Thừa Thiên – Huế), Hải Vân (Thừa Thiên – Huế), Silver Shores (Đà Nẵng), Vĩnh Tân (Bình Thuận), Duyên Hải (Trà Vinh), hay Châu Thành (Hậu Giang), v.v.
Cách đây hơn 2 năm, chúng tôi đã từng báo động về việc Trung Quốc sắp lập căn cứ tại Cửa Việt thông
qua một “dự án kinh tế” của Công ty Cổ phần Chăn nuôi C.P. Việt Nam – một công
ty sản xuất thức ăn gia súc, thuỷ sản và chăn nuôi hàng đầu Việt Nam, vốn thuộc
tập đoàn C.P. Group của Thái Lan, nhưng đã bị Trung Quốc thâu tóm.
Nhờ sự lên
tiếng kịp thời của công luận, dự án này hiện đang bị tạm dừng.
Tuy nhiên, nếu ai đó vội tin rằng Trung Quốc vì thế mà đã từ bỏ âm
mưu lập căn cứ ở Cửa Việt thì nhầm to. Đơn giản, Cửa Việt là một trong không
nhiều nơi dọc theo bờ biển Việt Nam hội đủ cả 4 tiêu chí nêu trên. Vì thế, nó
đã lọt vào “mắt xanh” của các ông chủ Trung Nam Hải từ lâu.
Trong dịp trở lại thăm Cửa Việt vừa qua, chúng tôi lại phát hiện
ra là Trung Quốc đang lập một căn cứ khác sát nách cảng Cửa Việt thông qua thủ
đoạn núp bóng người Việt để thâu tóm một doanh nghiệp thuỷ sản ở địa phương –
đó là Chi nhánh Quảng Trị của Công ty Cổ phần Phát triển Thuỷ sản Huế tại thôn
Phú Hội, xã Triệu An, huyện Triệu Phong.
Trước kia, đây là một cơ sở thuộc Công ty Thuỷ sản Quảng Trị, một
doanh nghiệp nhà nước. Năm 2005, Công ty Thuỷ sản Quảng Trị bị phá sản.
Năm
2007, UBND tỉnh Quảng Trị giao cơ sở thuỷ sản này cho một doanh nghiệp nhà nước
khác là Công ty Xi măng Quảng Trị. Sau 3 năm trực thuộc Công ty Xi măng Quảng
Trị và không hoạt động gì, đến năm 2010, cơ sở này lại được bán cho Công ty Cổ
phần Phát triển Thuỷ sản Huế. Và đến Tết Bính Thân vừa rồi, nó đã bị Trung Quốc
thâu tóm thông qua một người Việt tên là Hoà, quê ở Thanh Hoá, với mức giá 8 tỷ
VNĐ.
Hiện nay, các ông chủ người Hán đang gấp rút sửa sang lại nhà
xưởng và xây dựng khu nhà ở cho công nhân trong khi tiếp tục hoàn thiện các thủ
tục pháp lý còn lại để cho ra đời một doanh nghiệp Trung Quốc trá hình tại khu
vực hết sức nhạy cảm về an ninh quốc phòng này.
Vị trí do người Trung Quốc kiểm soát bao gồm 2 khu: khu văn phòng
+ nhà ở công nhân và khu nhà xưởng. Tổng diện tích 2 khu này lên tới khoảng
9.000m2.
Người dân địa phương cho chúng tôi biết, nền móng khu nhà ở công
nhân được xây hết sức kiên cố và đặc biệt là sâu khác thường: khoảng cách từ
nền nhà xuống đáy móng lên đến 2,3m. Các hố móng được lấp đầy cát trắng, với
các ống nhựa cắm xung quanh, nghĩa là lượng cát đó có thể được hút ra bất cứ
lúc nào để trở thành một hệ thống hầm ngầm bí mật.
Khu vực đã bị Trung Quốc thâu tóm và các vị trí nhạy cảm về an ninh
quốc phòng xung quanh (bấm vào để phóng to).
Trước khi rơi vào tay Trung Quốc, đây là Chi nhánh Quảng Trị của
Công ty Cổ phần Phát triển Thuỷ sản Huế.
Khu văn phòng & nhà ở công nhân (bên trái) và khu nhà xưởng (bên
phải) nhìn từ cầu Cửa Việt.
Khu nhà ở công nhân với nền móng được xây dựng kiên cố khác thường
và sâu tới hơn 2,3m.
Từ Cửa Việt lên cửa khẩu Lao Bảo chỉ khoảng 80km, giao thông rất
thuận tiện nhờ tuyến đường nhựa lớn nối với quốc lộ 9 chạy thẳng lên Lao Bảo.
Bên kia cửa khẩu Lao Bảo là tỉnh Savanakhet, một địa bàn tập trung rất nhiều
người Hán cùng các “dự án kinh tế” của họ trên đất Lào.[i]
Một khi chiến tranh Việt – Trung nổ ra, lực lượng Trung Quốc từ Savanakhet đánh
sang và lực lượng ngoài biển phối hợp với đội quân nằm vùng ở Cửa Việt đánh vào
sẽ tạo nên một gọng kìm vô cùng nguy hiểm, đe doạ chia cắt Việt Nam ở khu vực
này.
Những căn cứ ven biển của Trung Quốc không chỉ nguy hiểm về mặt quân
sự mà, giống như đại thảm hoạ môi trường do Formosa Hà Tĩnh gây ra ở Miền Trung
thời gian qua, chúng còn âm thầm đầu độc môi trường biển, khiến ngư dân – những
“cột mốc chủ quyền” trên biển – không còn tha thiết với việc ra khơi để góp
phần bảo vệ chủ quyền biển đảo của Việt Nam. Về lâu dài, tình trạng ô nhiễm môi
trường biển sẽ làm thui chột nòi giống Việt trong tương lai.
Trong khi lãnh đạo Đảng và Nhà nước Việt Nam vẫn không ngớt tụng
niệm câu thần chú “4 tốt, 16 vàng”, lãnh đạo Bộ Quốc phòng vẫn chìm đắm trong vòng xoáy kim tiền
cùng các màn “giao lưu quốc phòng” với “bạn” thì những gọng kìm của chủ nghĩa
Đại Hán vẫn đang ngày đêm âm thầm siết chặt dải đất hình chữ S của chúng ta.
*Ảnh trong bài: Lê Anh Hùng
_______
Ghi chú:
[i] Đây là thông tin mà chúng tôi đã tìm hiểu từ những người hay qua
cửa khẩu Lao Bảo sang đất Lào.
* Blog của Lê Anh Hùng là blog cá nhân. Các bài viết trên blog
được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập
trường của Chính phủ Hoa Kỳ.
Lê Anh Hùng
Lê
Anh Hùng là một blogger/dịch giả/nhà báo độc lập ở Hà Nội và là người đấu tranh
vì tự do, dân chủ và nhân quyền cho Việt Nam từ nhiều năm nay.
Trước hết
là món quà “to tướng” cho cộng sản Việt Nam (CSVN), đó là quyền mua vũ khí sát
thương của Hoa Kỳ, mà Tổng Thống Obama đã gần như “dâng không” cho một chế độ
bất xứng với một quá trình dày đặc những vi phạm nhân quyền trầm trọng.
Món quà này khiến các nhà dân chủ VN và các tổ chức bảo vệ nhân
quyền trên thế giới không khỏi thất vọng và tức giận. Nhưng khoan. Hãy cùng
nhau tỉnh táo và phân tích xem chuyến thăm VN của TT Obama có lợi hay bất lợi cho
nỗ lực đấu tranh dân chủ của dân tộc.
1. Món quà “dỡ bỏ cấm vận” trong ngắn hạn, tức là trong chuyến
thăm VN 3 ngày của TT Obama, mang âm hưởng ngon lành của sự “được” mà chế độ
gần như chẳng phải “nhấc một ngón tay” để cải thiện chính sách bạo hành của
mình. Nhưng trên đường dài, món quà này có thực sự miễn phí đối với CSVN hay
không, hay luôn có những áp lực nhân quyền đính kèm? Người dân VN trong nước
cũng như hải ngoại, và đặc biệt công dân Mỹ gốc Việt, chắc chắn không để cho Hà
Nội thoải mái hưởng lợi mà không phải trả giá.
2. Việc cho phép VN mua vũ khí sát thương chắc chắn sẽ làm Trung
Cộng (TC) phải nhột mà chùn bước xâm lăng phần nào.
3. Hoa Kỳ đang kéo dần VN vào vòng ảnh hưởng của mình và tách dần
ảnh hưởng của TC – vốn gần như tuyệt đối trong 3 thập niên vừa qua đối với VN.
4. Thông điệp khéo léo của TT Obama sẽ giúp cho những thành phần
muốn thoát Trung cảm thấy yên tâm hơn để nhích gần tới Hoa Kỳ hơn, và làm teo
dần nhóm “bám Trung”.
5. Chưa bao giờ mà thông điệp tự do, dân chủ và nhân quyền lại
được phổ biến mạnh mẽ và rộng khắp tại Việt Nam như trong mấy ngày qua. Dù
truyền thông “lề đảng” cố gắng che đậy, khỏa lấp, nhưng các bản dịch nguyên văn
bài nói chuyện của TT Obama đã được phổ biến tràn lan. Các nhà đấu tranh dân
chủ đã không phải vất vả chống đỡ với công an, như đã từng xảy ra, để đưa thông
điệp này đến tận tay các gia đình và đồng bào cả nước. Không người dân nào đọc
hay lưu trữ bài diễn văn này sẽ bị quy kết là phản động vì đã do chính ông
khách mà nhà nước mời tới trình bày công khai trước một cử tọa nhiều nghìn
người bao gồm cả các giới chức cao cấp của chế độ.
7. Chưa bao giờ mà thế giới chú tâm đến vấn đề vi phạm nhân quyền
ở Việt Nam tới như vậy. Hầu hết các cơ quan truyền thông quốc tế đều đi tin về
chuyến viếng thăm VN của TT Obama và phê phán hồ sơ nhân quyền của Hà Nội. Chế
độ CSVN đã tự lột mặt nạ mình khi bắt cóc và ngăn cản các nhà hoạt động đến gặp
TT Obama, đã vô tình soi sáng chính nghĩa mà các nhà hoạt động đang theo đuổi,
và làm sáng danh những người mà chế độ luôn dán nhãn “phản động”, “khủng bố” và
đối xử như kẻ thù truyền kiếp.
8. Ông Obama xuất hiện ở VN như làn gió mát giữa trưa hè, đem đến
một nguồn hy vọng mới, một nếp sống mới, một con người mới tượng trưng cho
những văn minh, tiến bộ, nhân bản và cơ hội mà người dân Việt Nam đang mong
vươn tới. Ông là hiện thân của tất cả những gì tốt đẹp và ngược lại với mọi thứ
xấu xa, lạc hậu mà đất nước chúng ta đang phải gánh chịu dưới ách thống trị của
đảng quyền cộng sản.
Sau không khí tươi vui, hào hứng chào đón TT Obama của mấy ngày
qua, trở về với thực tại đau thương trước mặt vẫn là môi trường sống của VN
đang bị đầu độc trầm trọng, đời sống của người dân bị đe dọa nặng nề với những
khó khăn chồng chất. Và những người VN quan tâm rủ nhau xuống đường vẫn sẽ được
“đón tiếp” bằng dùi cui, bắp thịt và đạn cay, vẫn bị lôi kéo, khiêng ném lên xe
côn an như những con vật. Nhưng càng trấn áp thì càng làm người dân thêm quyết
tâm, nhất là với niềm lạc quan mà TT Obama vừa đem lại.
Hãy cùng nhau khai dụng bối cảnh mới, tâm lý mới, niềm hy vọng và
nguồn sinh lực mới, với những thuận lợi như đã chia sẻ để dấn bước đem lại
những thay đổi tốt đẹp cho đất nước. Hãy nắm vững trong tay vận mệnh của chính
mình và tương lai con cháu.
Trần Diệu Chân
25-5-2016
25-5-2016
Bị cáo Minh Quang Pham, người Anh gốc Việt, bị tòa
án Manhattan (Mỹ) kết án 40 năm tù vì âm mưu khủng bố.US Department of Justice
Một người Việt thành viên của Al-Qaida, từng làm việc cho mạng
lưới thánh chiến này tại Yemen, đã bị một tòa án tại Mỹ bị kết án 40 năm tù
ngày 27/05/2016. Người này bị buộc tội đã lên kế hoạch tấn công khủng bố sân
bay Heathrow tại Luân Đôn, Anh Quốc.
Minh Quang Pham, 33 tuổi, đã bị một tòa án tại Manhattan tuyên án
sau nhiều tháng bị cáo buộc là thủ phạm «
khủng bố ».
Theo hãng tin AP, trước đó, thẩm phán Alison J. Nathan đã ghi nhận
thái độ ăn năn của bị cáo khi phát biểu trước tòa là anh ta cảm thấy xấu hổ vì
đã hỗ trợ vật chất trong năm 2011 cho tổ chức Al Qaida tại bán đảo Ả Rập.
Vị thẩm phán từ chối yêu cầu của chính phủ Mỹ kết án bị cáo 50 năm
tù, song cũng cho biết là mức án 30 năm tù theo yêu cầu của bộ Quốc Phòng là
không đủ tính răn đe. Chính vì vậy, bà quyết định bản án 40 năm tù.
Là nghệ sĩ đồ họa, Minh Quang Pham đã cải theo đạo Hồi và sống
phần lớn thời gian ở Anh Quốc. Vào tháng 10/2010, thanh niên này sang Yemen để
theo một khóa huấn luyện quân sự do Al-Qaida tổ chức tại bán đảo Ả Rập.
Tại đây, Minh Quang Pham được Anwar Al-Awlaki, một thủ lĩnh quốc
tịch Mỹ theo Hồi Giáo cực đoan, trực tiếp huấn luyện sử dụng chất nổ để chuẩn
bị cho cuộc tấn công khủng bố.
Đến tháng 07/2011, bị cáo người Việt trở về Anh Quốc và lên kế
hoạch tấn công tự sát nhắm vào các công dân Mỹ hay Israel khi họ đến sân bay
Heathrow ở thủ đô Luân Đôn.
Minh Quang Pham đã bị bắt trước khi ra tay hành động và đến tháng
03/2015 thì bị dẫn độ sang Mỹ nơi anh ta bị truy tố.
Đối phương đã biến chiêu, phía ta thì sao?
Vũ Thạch
Cùng
tác giả:
- Rút
tỉa kinh nghiệm biểu tình 1 tháng 5
- Thảm
họa môi sinh tại Vũng Áng có xin phép
- Lại
một nữ công cụ
Kể từ khi có các cuộc biểu tình lớn từ gần cuối tháng 4/2016 đến
nay, các chiêu trò mới được nhà cầm quyền tung ra gần như hàng tuần để đối phó
với sự uất ức của người dân quanh thảm họa môi trường Formosa, đặc biệt mỗi khi
các trò cũ bị người dân vạch trần.
Ngược lại, phía người dân chúng ta cũng đã có khá nhiều ứng biến.
Trong số này, một số cách đối phó đã chứng tỏ rất hữu hiệu. Chẳng hạn như:
- Nguyên tắc "Địch tập trung - Ta phân tán. Địch phân tán -
Ta tập trung" đã được xử dụng ở nhiều nơi, với nhiều hình thức "biểu tình
du kích" rồi nhập lại lên mạng. Công an không dám rời bỏ những địa điểm lớn,
họ rất hậm hực nhưng đành chịu.
- Dân cư mạng cũng chỉ vẽ ngay cho nhau cách vượt tường lửa khi
Facebook bị ngăn chận. Bà con cũng chỉ ngay cho nhau các phần mềm nối trực tiếp
điện thoại di động khi vừa có tin sóng 3G sẽ bị chận. Với đà này, các trò tắt
cột phát sóng hay dùng xe phá sóng lưu động của công an sẽ trở nên vô dụng.
- Để giảm bớt xác suất công an chia cắt đoàn biểu tình, trước ngày
xuất quân, phía ta đã có các nhóm đi chụp hình những nơi để sẵn các hàng rào
sắt của công an và đăng lên mạng. Thế là trò này gần như bị vô hiệu hóa. Công
an đành ra tay bắt đại những người họ "đoán" là dẫn đường.
- "Tai mắt nhân dân" cũng đã tìm rất nhanh và đăng lên
mạng mặt mũi của những tên công an chìm ác ôn, với đầy đủ tên họ, địa chỉ nhà,
trang FB, số điện thoại.... Công an kinh ngạc về mức độ khám phá nhanh lẹ của
người dân nên số tên đeo khẩu trang che mặt bỗng nhiên tăng nhanh. Đây là một
"yếu huyệt" mà nhiều người chúng ta cần chung sức xoáy vào.
- Và còn nhiều thí dụ khác nữa, nhưng có lẽ chiến thắng rõ ràng
nhất là sự biến mất ngay của lực lượng Thanh Niên Xung Phong sau khi được chủ
tung ra dùng đúng một lần. Người dân và giới luật sư chỉ ra ngay mức độ phạm pháp
nghiêm trọng: Ai và luật nào cho phép nhân viên của một công ty trách nhiệm hữu
hạn được tràn xuống đường đánh dân và bắt dân đem đi giam? "Chiến thắng
nhỏ" này cho thấy mặt trận pháp lý cũng là đấu trường phải tận dụng.
Nhưng cùng lúc, chúng ta cũng thấy một vài ứng biến thuộc loại
"hại nhiều hơn lợi", cụ thể như:
- Khi lãnh đạo đảng xuyên tạc rằng người dân đi biểu tình chỉ vì
nhận tiền Việt Tân thuê mướn, đại khối dân cư mạng liền biến cáo buộc này thành
chuyện diễu. Chính sự diễu cợt đã không những giúp nhiều bà con tham gia lần
đầu vượt qua nỗi lo sợ, mà còn gần như vô hiệu hóa luôn thủ thuật dùng Việt Tân
để hù dọa xưa nay của công an.
Tuy nhiên, cũng có vài trường hợp đi quá xa, đó là viết các biểu
ngữ "đả đảo" hay văng tục với người cùng phe để xuôi theo các vu cáo
từ phía bạo quyền. Làm như vậy chỉ để lộ cho công an thấy nỗi sợ còn quá lớn của
người cầm biểu ngữ; và tạo hoang mang trong hàng ngũ bà con biểu tình trước giờ
xuất quân, lúc mà đáng lẽ mọi người cần xiết chặt tay nhau hơn lúc nào hết và
tạm dẹp mọi bất đồng ý kiến, nếu có.
- Một ứng biến "hại nhiều hơn lợi" khác là việc đăng các
bài bản dạy làm bom xăng, bom nổ. Những người đăng loại bài này chỉ có thể là
DLV trá hình hoặc những người "không dám làm nên xúi người khác".
Hiển nhiên, loại bài bản đó vừa cung cấp lý cớ bôi nhọ cho Ban Tuyên giáo, vừa
làm sứt mẻ hình ảnh các cuộc biểu tình trong mắt thế giới, vốn đang có rất
nhiều thiện cảm với chúng ta.
Nếu chúng ta đều đồng ý về các tác hại và nhất định không đăng
loại bài vở đó thì trong tương lai, chúng ta có thể khẳng định ngay nơi nào
đăng loại bài đó đều là công an trá hình và đề nghị FB đóng các trang đó lại.
Lược sơ qua các ứng biến chỉ trong 1 tháng vừa qua, chúng ta có
quyền tự hào về một bước tiến đáng kể.
Và sau đây là một số đề nghị nhằm đối phó với các chiêu trò mới
cũng như khai triển thêm những mặt ta đang làm tốt trong những ngày trước mặt:
1. Cần trân quí duy trì sự tham gia của quần chúng:
Nói điều này có vẻ thừa thãi vì ai trong chúng ta lại không muốn
có những khuôn mặt mới, đặc biệt như trong lần xuống đường ngày 1-5-2016 vừa
qua. Nhưng thực tế chúng ta đang vô tình làm ngược với ước muốn đó. Đã đến lúc
chúng ta cần nhận dạng và đồng ý với nhau về một số đặc tính nền tảng, như:
quần chúng vì nhiều lý do không thể đi biểu tình liên tục; quần chúng cần thời
gian để lành các vết thương, cũng như cần thời gian và cơ hội sinh hoạt với
nhau để vượt qua nỗi lo âu sau mỗi lần đối diện với bạo lực; quần chúng cần nhiều
thời gian hơn giới hoạt động để học các cách đối phó mới, v.v ... Do đó, nếu ta
cứ kêu gọi xuống đường liên tục mỗi cuối tuần, ta đang không biết hoặc làm ngơ
các đặc tính nền tảng nêu trên về quần chúng. Hệ quả khá hiển nhiên là số lượng
quần chúng tham gia nhỏ dần. Công an khi thấy số người biểu tình giảm lại càng
thêm tự tin và bạo tay hơn.
Chúng ta đã thấy diễn trình này trong chuỗi biểu tình chống Trung
Quốc xâm lược.
Vậy cần làm gì để duy trì sự tham gia của quần chúng, để xây dựng
dần số đông?
Sau đây là một vài đề nghị.
2. Cần làm cho đối phương khó tiên đoán các dự tính của ta:
Hiển nhiên khó mà giữ kín 100% các dự tính trong chủ trương đấu
tranh bất bạo động công khai và khi vũ khí chính của ta là số đông. Tuy nhiên,
ta vẫn có thể làm đối phương phải suy đoán, ứng chiến thường trực và trở nên
mệt mỏi hơn ta gấp nhiều lần. Chỉ như thế vòng xích kềm kẹp mới lỏng ra dần. Cụ
thể như:
- Tránh các khuôn mẫu dễ đoán như biểu tình liên tục mỗi cuối tuần
hay chỉ biểu tình ngày cuối tuần hay chỉ tập trung vào vài địa điểm.
- Thay vì hỏi ý trên mạng "Ai có thể biểu tình cuối tuần
này?", đã đến lúc ta nên hỏi những câu thuộc loại: "Ai có thể biểu tình
ít là 1 lần trong tháng này nếu được biết trước 12 tiếng?".
- Thu nhỏ vòng lấy quyết định chung. Một số nhà hoạt động được
nhiều người tin tưởng sẽ lập 1 nhóm bỏ phiếu lấy quyết định có biểu tình không,
vào ngày nào. Quyết định đó được giữ kín và chỉ công bố tại một trang blog
và/hoặc FB nhất định khoảng từ 12 đến 24 giờ trước khi xuất quân.
- Tận dụng loại ứng dụng có mã hóa như Whatsapp để giữ kín các
liên lạc trong nhóm nhỏ nêu trên. Phương tiện Google doc, Google form cũng cho
ta cách bỏ phiếu rất kín nếu cần.
3. Liên tục mở rộng:
- Mở rộng địa dư: Rất cần các vùng như Nghệ An, Huế, Đà Nẵng,
Thanh Hóa, Hải Phòng, v.v. nhập cuộc để chia bớt áp suất cho Sài Gòn, Hà Nội.
- Mở rộng số địa điểm chọn làm nơi biểu tình: Rất nên chọn những
nơi khó ngăn chận, khó phong tỏa như phi trường, bến xe, nhà ga, quốc lộ.
- Mở rộng các thành phần tham gia: Rất cần nhiều lứa tuổi trong
gia đình tham gia tùy theo tình hình từng nơi, từng vụ việc. Cần nói rõ khi các
thiếu niên bị hành hung thì hành vi phạm pháp nghiêm trọng của công an phải bị
lên án, chứ không thể trách ngược về cha mẹ - những người đang muốn dạy con
mình về trách nhiệm công dân, về sống không vô cảm. Và sẽ có ngày những bức
hình chụp chung gia đình đi biểu tình là niềm tự hào cả đời.
- Mở rộng các hình thức tranh đấu: Rất cần sáng kiến để nhiều
người tham gia, đặc biệt trong những tuần không xuống đường. Thí dụ như cùng gõ
nồi đúng 12 giờ trưa, kéo dài khoảng 3 phút để nói với nhau "nồi không còn
cá". Mỗi nhà chỉ cần gõ làm sao để vang được đến 4 nhà hàng xóm gần nhất
là đã quá tốt. Nếu ngày hôm sau 4 nhà hàng xóm đó cũng gõ thì sự quan tâm đã
lan truyền theo cấp số nhân rồi, và cứ thế đến cả xóm, cả làng, cả huyện, ...
Một vài hình thức khác như cùng dán biểu ngữ về cá, môi sinh trước
nhà; cùng mặc áo có dấu hiệu cá khi tham dự các nghi thức tôn giáo, các dịp họp
mặt chung, v.v...
- Mở rộng vòng tay: Rất cần duy trì sự hợp tác và giữ kín tông
tích những nhân viên trong guồng máy đã báo cho dân biết các chiêu trò của công
an, từ dấu hiệu nhận dạng nhau của công an chìm như nhẫn xanh, nhẫn trắng, đến
việc tiết lộ tên tuổi của những khuôn mặt ác ôn.
4. Làm gì khi bị cản không cho đi họp:
Trong thời gian gần đây, khá nhiều các nhà hoạt động bị công an
kềm giữ không để đi gặp các giới chức quốc tế, kể cả TT Obama. Chúng ta có thể
giao hẹn trước những cách sau đây để vượt qua trò ngăn chận:
- Nhờ xe của các sứ quán, lãnh sự quán đến đón tận nhà.
- Nếu xe đến đón bị chận từ xa, ta vẫn có thể dùng phương tiện
Skype hoặc tương tự để nối vào phòng họp. (Cần dùng loại phương tiện nào có mã
hóa như Skype.)
- Để đề phòng đối phương cắt dây Internet và phá sóng điện thoại
vào ngày giờ đó, mỗi nhà hoạt động được mời họp vẫn có thể nhờ trước một sứ giả
trong tư thế sẵn sàng với bài phát biểu của mình ở dạng viết, âm thanh, hay
video trong tay. Khi gần đến giờ họp mà không nhận được điện thoại từ nhà hoạt
động đó thì sứ giả cứ cầm thông điệp đến nơi họp.
***
Tiến trình chuyển hóa bằng con đường đấu tranh bất bạo động của
nhiều dân tộc nay đang hiện ra ngày càng rõ trên đất nước ta:
Nhà cầm quyền càng biết mình sai, càng cuống, và càng chỉ biết cậy
dựa vào bạo hành.
Người dân càng đứng thẳng lên, càng thêm sáng tạo, đùm bọc nhau,
và càng tự hào về chọn lựa của mình.
Cha Lý
kể chuyện ra tù.
21.May 2016
Cha Lý kể: Cộng sản cho biết Cha được đặc xá của chủ tịch
nước.
- Cha trả lời: Tôi có tội gì mà đặc xá!
- CS trả lời: Tội tuyên truyền.
- Cha Lý đáp lại: "Đúng là tôi đã luôn tuyên truyền, tuyên truyền sự thật:
1. Sự thật về Hồ Chí Minh.
2. Sự thật về cái chết của Đức Tổng giám mục Nguyễn Kim Điền (bị các
ông đầu độc chết năm 1988).
3. Sự thật về Hoàng Sa Trường Sa (chính đảng CS đã để mất).
Đây là 3 sự thật mà các ông không bao giờ dám đối chất với tôi cả.
Đó hoàn toàn không phải là tội".
Về tinh thần, Cha Lý vẫn sáng suốt, minh mẫn và kiên gan. Nhưng vể
thể xác, Cha hốc hác, ốm o, chẳng có vẻ gì là mạnh khỏe.
Hồ Huy Khang
Bọn rừng rú tung tin vịt, đi biểu tình được tiền.
Đoàn biểu tình bị hốt về đồn, tên công an hỏi cô gái trẻ:
- Ai xúi giục cô đi biểu tình?
- Em có đi biểu tình đâu!
- Đi trong đoàn người biểu tình mà chối là không biểu tình à?
- Anh nghĩ đi trong đoàn người biểu tình là biểu tình à?...
- Thế cô đi chung với những người đó làm gì?
- Em đi xem....
- Xem cái gì, biểu tình có gì mà xem?
- Em không xem người biểu tình!
- Nè cô, cô giỡn mặt với tôi hả? Cô không xem người biểu tình thì
xem cái gì?
- Em đi xem bọn thế lực thù địch nào phát tiền cho người biểu
tình!
- Hay lắm! Thế cô có thấy ai phát tiền không?
- Tiên sư cha cái bọn mọi rợ, rừng rú nào đó tung tin vịt anh ạ, Em
đi cả hàng chục lần rồi mà chẳng thấy ai phát tiền cả!
- Này cô..?!.
"Nếu bạn không làm một điều gì đó tốt mà có người nói bạn làm
điều đó, là nói không đúng, chứ không gọi là vu khống. Đúng không?"
*****
Hôm nay có một cuộc trao đổi về một số người (hải ngoại cũng như trong nước) bức xúc bởi họ bị nói là Việt Tân.
Hôm nay có một cuộc trao đổi về một số người (hải ngoại cũng như trong nước) bức xúc bởi họ bị nói là Việt Tân.
Tôi trả lời rõ ràng như thế này:
- Nếu ai đó bảo bạn là VT khi bạn không phải đảng viên VT thì bạn
có thể cải chính, đó là THÔNG TIN KHÔNG ĐÚNG, thế thôi.
Bạn không nên cho đó là sự vu khống. Bạn chỉ được coi là bị vu
khống khi ai đó gán cho bạn một điều gì xấu.
Nếu bạn không làm một điều gì đó tốt hoặc chẳng xấu chẳng tốt mà
có người nói bạn làm điều đó, là nói không đúng, chứ không gọi là vu khống.
Đúng không?
Nếu ai nói bạn là VT trong khi không phải thế mà coi là sự vu
khống thì bạn đã cho rằng VT là xấu xa. Điều này bạn phải chứng minh.
- Còn những bạn nào, không có ai nói bạn liên quan đến VT thì
thiết nghĩ cũng không cần phải nhảy dựng lên thanh minh làm gì. Bạn cũng không
nên hô đả đảo hay chửi bới VT vì VT chẳng làm gì hại bạn và bạn cũng không
chứng minh được họ làm hại gì cho đất nước. Bạn chỉ hô theo sự tuyên truyền của
CS mà thôi.
Trong khi đó, những kẻ làm hại cho đất nước có những bằng chứng
hiển nhiên nhưng bạn không dám hé nửa lời. Tôi nghĩ những hành vi đó chẳng qua
là muốn thanh minh, lấy điểm với nhà cầm quyền, cho đẹp lòng CS mà thôi, Nhưng
họ cũng không tha bạn đâu, vì họ biết rất rõ là bạn đang sợ. Bạn đã "không
khảo mà xưng".
Đó là kiểu hai mặt, không phải là người đấu tranh chân
chính.
- Với tôi, ai bảo là VT tôi cũng kệ dù đúng hay không, nhưng bảo
tôi là CS, tôi sẽ coi đó là sự vu khống.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment