Sau cơn sốt Obama, cần ‘nối
vòng tay lớn’
Angelina Trang
Huỳnh Gửi tới BBC Tiếng
Việt từ Washington DC
- 1
tháng 6 2016
Rời Việt Nam, Tổng thống Obama đã bày tỏ cảm xúc qua câu nói ấm
lòng cho bất cứ ai là người Việt: “Sự thân thiện của người Việt chạm tới trái
tim tôi.”
Và ngược lại, chính Tổng thống Obama đã chạm tới trái tim của biết
bao người Việt Nam qua bài diễn văn, những chia sẻ và qua cung cách của ông. Dấu
ấn quá mạnh mẽ này đã trở thành “cơn sốt Obama” trong tuần qua.
Như bao nhiêu diễn biến khác, cơn sốt Obama rồi cũng phải hạ
nhiệt. Và chúng ta có thể nhận ra trong cơn sốt đó có những điều đáng suy gẫm.
Xã hội dân sự: Cuộc đối đấu giữa "lề trái" và "lề
phải"?
Thành phần mà Tổng thống Obama để lại ấn tượng sâu sắc và có lẽ
lâu dài nhất chính là giới trẻ đang hoạt động trong xã hội dân sự “lề
phải" và các thành phần trẻ thuộc chương trình YSEALI mà Tổng thống Obama
đã tiếp xúc.
Chương trình Sáng kiến Thủ lĩnh trẻ Đông Nam Á (YSEALI) là chương
trình do Tổng thống Obama đề xướng vào năm 2013 nhằm quy tụ giới trẻ có tiềm
năng lãnh đạo trong vùng Đông Nam Á. Riêng Việt Nam, YSEALI có đến 13.000 thành
viên.
Từ xã hội dân sự “lề phải" được tạm dùng ở đây, vì lâu nay
đối với giới hoạt động dường như chỉ có một cách để mô tả xã hội dân sự tại
Việt Nam.
Xã hội dân sự “lề trái", hay cũng thường gọi là xã hội dân
sự độc lập được dùng để nói về phong trào dân chủ với những nhóm, hội được thành
lập và tồn tại hoàn toàn ngoài sự kiểm soát của nhà nước cộng sản Việt Nam.
Trong khi đó xã hội dân sự “lề phải" là của nhà nước, bao
gồm những đoàn thể, hội nhóm được nhà nước điều động.
Hình ảnh trắng đen đó được tô đậm khi chúng ta ít quan tâm đến những
hoạt động của các nhóm xã hội dân sự ‘lề phải”, cho đến khi Tổng thống Obama có
mặt tại Việt Nam.
Theo dõi các tiếp xúc của Tổng thống Obama với những đại diện của
các xã hội dân sự hôm 24/5 tại Hà Nội (rất tiếc những đại diện của xã hội dân
sự độc lập đã bị nhà nước ngăn chặn) và với giới trẻ YSEALI tại Sài Gòn ngày
25/5, hình ảnh trắng đen đó đã trở nên đầy màu sắc đa dạng.
Nếu trên một biểu đồ về loại hình tổ chức, các tổ chức xã hội dân
sự độc lập nằm ở một cực. Họ hoạt động độc lập và công khai đối đầu với guồng
máy cai trị và vì vậy phải chịu nhiều trù dập.
Cũng chính vì thế nên thông điệp nhân quyền của phong trào rõ rệt
và được quốc tế, trong đó có chính giới, các tổ chức nhân quyền quốc tế và truyền
thông quan tâm và cổ võ. Họ thành công trong việc khai dụng mạng xã hội để vạch
trần những sai trái về chính sách và những vi phạm nhân quyền của lãnh đạo Hà
Nội.
Ở cực kia là những tổ chức khổng lồ thuộc Mặt Trận Tổ Quốc như Hội
Liên Hiệp Phụ Nữ Việt Nam, Đoàn Thành Niên Cộng Sản, Hội Nông Dân Việt Nam v.v.
Không thể coi đó là những xã hội dân sự, vì trên thực tế, nó là những công cụ
chính trị của Đảng Cộng sản Việt Nam để kiểm soát xã hội.
Liệu có thể đi giữa hai lề?
Điều đáng chú ý là giữa hai cực đó ước tính có hàng chục ngàn nhóm
dân sự và tổ chức hoạt động.
Đây là thành phần có nhiều tiềm năng và không luôn luôn là công cụ
của nhà nước.
Họ hoạt động trong nhiều lãnh vực như xoá giám đói nghèo, người
đồng tính, người khuyết tật, môi trường, lao động trẻ em… và những hoạt động
nhằm nâng cao sự tham gia của người dân. Đa số các nhóm đều mang tính cách cung
cấp dịch vụ cho người dân ở cấp địa phương hay liên quan đến nghiên cứu, nhưng
không mang tính cách ảnh hướng đến chính sách quốc gia.
Một số tổ chức hoạt động chặt chẽ và đăng ký theo pháp luật, nhưng
cũng có nhiều hội nhóm hoạt động mang tính cách cộng đồng, lỏng lẻo và không
đăng ký.
Nói chung là sinh hoạt của các nhóm, đoàn thể này đa dạng. Có
những nhóm do chính người Việt Nam lập ra với nguồn tài trợ từ các địa phương
tự lực đóng góp. Có những nhóm là chi nhánh của các tổ chức phi chính phủ quốc
tế, hoặc những nhóm Việt Nam hoạt động với nguồn tài trợ quốc tế.
Một trong những tổ chức gặp Tổng thống Obama là Nhóm làm việc vì
sự tham gia của người dân (PPWG). Đây là một ví dụ tiêu biểu của một tổ chức
nằm ở khoảng giữa, chịu ảnh hưởng từ nhiều phía.
Theo trang mạng PPWG, tổ chức này là “một mạng lưới bao gồm các tổ
chức và giới chuyên môn – ví dụ như các nhà tài trợ, đại diện của các cơ quan chính
phủ, đại diện của các tổ chức phi chính phủ (NGO), và các nhà nghiên cứu – cùng
trao đổi thông tin và ý tưởng về các vấn đề liên quan đến sự tham gia của người
dân, thể chế dân chủ và xã hội dân sự.” Được thành lập vào năm 1999, PPWG đóng
vai trò cung cấp thông tin và tư vấn cho nhà nước Việt Nam và các nhà tài trợ
quốc tế.
Dù PPWG phải chịu nhiều ràng buộc từ phía nhà nước, họ cũng được
ảnh hưởng và ràng buộc không kém bởi các nhà tài trợ quốc tế. Họ được tiếp cận
và huấn luyện về những phương cách làm việc từ giới quốc tế. Xem qua các tài liệu
được PPWG và những nhóm như iSEE thực hiện, chúng ta thấy rõ khả năng, sự
chuyên nghiệp và phần nào đó sự độc lập của giới này.
Theo dõi cuộc tiếp xúc của Tổng thống Obama với giới trẻ YSEALI,
chúng ta nhìn thấy những người trẻ có khả năng và hơn hết, có tư duy độc lập.
Có dư luận chỉ trích những người trẻ này, coi họ chỉ là những “con
rối” của chế độ, vì không quan tâm đến nhân quyền hoặc vụ việc đang nóng liên
quan đến môi trường biển ô nhiễm làm cá chết hàng loạt.
Tuy nhiên, nếu để ý, những câu hỏi như làm sao tránh bị tình trạng
chảy máu chất xám, làm sao để giới trẻ quan tâm và đóng góp cộng đồng, tầm quan
trọng của việc một quốc gia khuyến khích sự phát triển của văn hóa, nghệ thuật,
vấn đề cứu Sơn Đoòng v.v. đều cho thấy đây là thành phần có tư duy độc lập và
quan tâm.
Liên quan đến câu hỏi về hiểm hoạ môi trường tại miền Trung một
thành viên YSEALI đã dự định đặt câu hỏi này, nhưng bị an ninh Việt Nam bắt đi
khi xếp hàng để vào hội trường tham gia buổi hội luận với Tổng thống Obama.
Lướt qua các chia sẻ này, người ta sẽ thấy một thế hệ trẻ đang
trăn trở với tình hình đất nước và những trăn trở đó đã được Tổng thống Obama
tác động qua những trả lời rất tinh tế của ông.
Trở lại bức hình tổng thể về các hoạt động dân sự tại Việt Nam,
thiết nghĩ ta cần nhìn thấy một số những tiềm năng đa dạng cần khai dụng. Nếu
không, thật rất khó để ‘nối vòng tay lớn’ khi những bàn tay đang hết mình đóng
góp cho xã hội và đất nước chưa có điều kiện để nắm chặt nhau.
Nói cách khác là Phong trào dân chủ cần nhìn xã hội dân sự “lề
phải" qua làn kính muôn màu, công nhận những thành quả đáng kể của thành
phần này, để nói lên nhu cầu liên kết giữ các thành phần quan tâm. Những nắm
tay đó cần phải mở rộng.
Ngược lại, xã hội dân sự “lề phải" cũng cần nhìn sự sẵn sàng
đối đầu trực diện của phong trào dân chủ như những bước cần thiết để nới rộng
không gian chính trị cần thiết cho hoạt động dân sự và gạt bỏ những định kiến
“phản động".
Tóm lại, Tổng thống Obama và người dân Việt Nam đã đến với nhau
một cách thân thiện, không bị bất cứ lằn ranh nào cản trở.
Sau cơn sốt Obama,
làm sao chính người Việt Nam gạt bỏ định kiến với nhau để có những bước đi dài
hơn, nhanh hơn tiến tới một đất nước tự do và tiến bộ.
Bài viết thể hiện quan điểm và cách hành văn của tác giả, một nhà
hoạt động nhân quyền và là thành viên của đảng Việt Tân, hiện đang sinh sống tại
Washington DC.
__._,_.___
No comments:
Post a Comment