Đại cục - Tiểu cục là những cục
gì mà sao Quốc hội hả hê?
· Bởi
Admin
1.510 lượt đọc
10/11/2015
2 phản hồi
Sông Hồng
Tác giả gửi tới Dân Luận
Đón Tập, Đảng mất cả vốn lẫn lời
Tháng 5/2014 Trung Quốc đặt giàn khoan HD 981 trong thềm lục địa
của Việt Nam. Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đôn đáo đòi gặp trực tiếp tập đoàn
lãnh đạo Bắc Kinh. Nghe nói ông Trọng đã ngỏ lời đến 6 lần (nguồn tin không
chính thức cho biết đến 20 lần), nhưng phía Trung Quốc vẫn từ chối. Rõ ràng
Trung Quốc đã quay lưng lại trước những thỉnh cầu của Việt Nam. Tháng 6/2016
Dương Kiết Trì, Quốc vụ viên đặc trách ngoại giao qua khuyên Đảng Cộng sản Việt
Nam: “Đứa con hư nên trở về nhà.”
Lòng yêu nước và niềm kiêu hãnh của người Việt bị tổn thương. Phần
vì căm thù bọn bành trướng đại Hán, phần vì khinh bỉ sự nhu nhược của tập đoàn
lãnh đạo Hà Nội. Như một giọt nước tràn ly, biểu tình mang nặng màu sắc hận thù
bạo loạn cuồn cuộn nổi lên từ miền đông Nam bộ lan ra bắc Trung bộ. Gió đã đổi
chiều.
Hình như sau biến cố này, ông Trọng cùng với Đảng của ông bắt đầu
mở mắt to hơn, hướng về phương Tây. Tháng 7/2015 ông Trọng đến thăm Mỹ được nghe
lẩy Kiều “Trời còn để có hôm nay/Tan sương đầu ngõ vén mây giữa trời.” Tháng
9/2015 ông qua hội kiến với Nhật hoàng. Rồi Đảng phóng thích tù nhân lương tâm
nổi tiếng Tạ Phong Tần. Đầu tháng 10/2015 Việt Nam ra nhập TPP.
Ngày 29/10/2015, Thường trực Tòa Trọng tài Quốc tế (CPA) có trụ sở
tại La Haye (Hà Lan) cho biết có đủ thẩm quyền giải quyết vụ Philippines kiện
yêu sách chủ quyền lãnh thổ của Trung Quốc tại Biển Đông. Cuối tháng 10/2015
tàu chiến USS Lassen mang tên lửa đạn đạo tiến vào vùng 12 hải lý nơi Trung
Quốc đang xây đảo nhân tạo. Hàng không mẫu hạm Theodore Roosevelt được mệnh
danh là “Cây Gậy Lớn” đang neo đậu không xa quần đảo Trường Sa. Nhật, Úc, Mỹ,
Ấn với nhiều quốc gia khác đang siết chặt vòng vây ở vành đai tây Thái Bình
dương.
Trung Quốc càng hung hăng thì càng bị cô lập và trở nên cô độc, cô
đơn chưa từng có, không còn biết níu kéo ai làm bạn, làm đồng minh, chẳng lẽ
bám Lào, Cambodia hay cháu Kim Jong Un, nên vội vàng bấu víu nịnh hót Việt Nam.
Một người Việt bình thường cũng dễ dàng nhận ra. Ai cần Ai hơn
trong cuộc chơi này? Nhưng Đảng của ông Trọng như một thứ gái lụy tình, dại dột
vội vàng giang rộng vòng tay đón tên Sở Khanh đã gây cho mình nhiều phen điêu
đứng.
Tất cả những gì ông Trọng cùng với Đảng gầy dựng lại miền tin
trong Dân về lòng quyết tâm và thành tâm bảo vệ lãnh thổ Việt Nam đã tiêu tán hết
sau chuyến đón Tập lần này.
Chín mươi phần trăm diện tích Biển Đông là của Trung Quốc
Thử điểm sơ qua những trận đòn Trung Quốc giáng cho Việt Nam trong
thời đương đại: Trung Quốc chiếm Hoàng Sa từ tay của Việt Nam Cộng Hòa 1974.
Đến 1975, Trung Quốc kích động, xúi giục lòng hận thù dân tộc Việt – Cambodia,
rồi viện trợ và cố vấn xuống tận cấp đại đội cho tập đoàn Khmer Đỏ Pol Pot đánh
Việt Nam. Cuộc chiến vô cùng đẫm máu và kéo dài mãi đến cuối thập kỷ 80s. Đầu
năm 1979, Trung Quốc đánh trên toàn tuyến biên giới phía Bắc để “dậy cho Việt
Nam một bài học”. Cuộc chiến dai giẳng cho mãi tới đầu thập kỷ 90s. Tháng
3/1988 Trung Quốc bắn chết 64 bộ đội Việt Nam rồi chiếm đảo Gạc Ma, cùng vô vàn
những cuộc tranh chấp có đổ máu khác khéo dài cho mãi đến hôm nay. Ải Nam Quan,
bãi Tục Lãm, thác Bản Giốc và bao nhiêu những địa danh nổi tiếng đã nằm gọn
trong tay đại Hán.
Tiếp theo, Trung Quốc công khai đường lưỡi bò chín đoạn mà trong
đó chiếm 90% diện tích Biển Đông là của họ. Đây là mục tiêu chiến lược. Họ chưa
chiếm được năm nay, họ sẽ chiếm năm sau. Thế hệ này chưa làm xong, thế hệ tới sẽ
tiếp tục. Đừng có ai mơ hồ cho rằng họ thay đổi quan điểm. Đó là chưa kể tới
Trung Quốc đang biến Việt Nam thành một bãi tha ma của hàng giả, hàng dổm, hàng
độc hại.
Một tên đại Hán gian hùng, quyền biến, bậc tổ sư của lừa lọc, lật lọng,
tham lam và độc ác đã chơi Việt Nam những vố đớn đau tận tủy cốt, đã đánh Mỹ
đến người Việt Nam cuối cùng. Họ tìm mọi cách đẩy Mỹ ra để thỏa mãn mộng bá
quyền mà Việt Nam là đích đầu tiên mà họ nhắm tới.
Vậy mà Đảng lại trải thảm đổ, bắn 21 phát đại bác, và tổ chức quốc
tiệc chiêu đãi hắn. Chiêu đãi để hắn từ bỏ ý đồ chiếm 90% diện tích Biển Đông
chẳng? Mơ hồ qúa Đảng ơi. Nịnh bợ hắn để hắn ban ơn một tỷ Nhân dân tệ tương
với 160 triệu Mỹ kim ư? Vừa rẻ mạt vừa nhục nhã quá.
Không có mợ thì chợ vẫn đông
Thực ra Đảng Cộng sản Việt Nam giờ đây chỉ là một nạ dòng đã hết thời,
đừng quá kiêu xa, đừng làm eo làm phách, cũng nên biết mình biết ta. TPP vẫn cò
lơ lửng giữa trời. Liên minh ma qủy Việt – Trung đừng hòng chơi chò láu cá dùng
tư cách thành viên của Việt Nam để tuồn hàng Trung Quốc vào thị trường Mỹ.
Thiên hạ có thừa khả năng và đủ phương tiện để chặn đứng những trò ma giáo này.
Nhìn Việt Nam đón Tập, lòng kiên nhẫn của người Mỹ sẽ bị xói mòn.
Mỹ đã quá mệt mỏi về trò đu dây, lá mặt lá trái, bắt cá hai tay, ngoại giao lừa
lọc, chân trong chân ngoài của Việt cộng. Họ quá biết những trò nói một đằng
làm một nẻo, tay phải ký hiệp định, mà tay trái xé bỏ ngay.
Nếu Việt Nam cứ quá kiêu căng, kệch cỡm và hợm hĩnh, buộc Mỹ phải tính
đến chiến lược phòng vệ tây Thái Bình dương không có Việt Nam. Có Cam Ranh thì
tốt, mà không có cũng chẳng chết ai. Việt Nam sẽ bị loại ra khỏi sân chơi, bị
cô lập. Đó là thời điểm để Tàu cộng tung đòn, muốt gọn Việt Nam mà không hao
tốn gì. Không có mợ thì chợ vẫn đông coi chừng mà Đảng sẽ mất cả chì lẫn chài.
Đại cục - Tiểu cục là những cục gì?
Tháng 9/2015 tại Nhà Trắng, Tập tuyên bố “Biển Đông là lãnh hải
của Trung Quốc từ thời cổ đại.”
Ngày 6/11/2015 trước Quốc hội Việt Nam, Tập bảo “Quan tâm đại cục,
bỏ qua tiểu cục, khi giải quyết được đại cục thì những tiểu cục tự nhiên sẽ
chuyển”.
Đúng một ngày sau tại Singapore, Tập bảo “Islands in South China
Sea, since ancient times, are China’s territory - Những hòn đảo ở biển Nam Trung
Hoa (Biển Đông) từ thời cổ đại đã là lãnh thổ của Trung Quốc.”
Trung Quốc tấn công Việt Nam trên một không gian dài 1500 cây số
biên giới (tương đương với chiều dài từ Hà Nội đến Sài Gòn). Số quân tham chiến
đến cả chục quân đoàn với hàng ngìn xe tăng đại bác. Thời gian kéo dài gần hai
thập kỷ. Số thương vong không dưới vài trăm ngàn. Mục đích của cuộc chiến là
hủy diệt mọi sinh vật và đánh gục mọi kiến trúc cao trên 20 cm. Thế mà Tập bảo
đó chỉ là “Va chạm tất nhiên của những láng giềng”.
Ôi! Miệng lưỡi kẻ thù, miệng lưỡi bành trướng lem lém, lươn lẹo,
leo lẻo của một kẻ quyền biến. Ai có lạ gì thứ đó. Một cuộc chiến tổng lực, có
hợp đồng binh chủng tầm cỡ thế giới. Đó là bước ngoặt lịch sử trong khối các
quốc gia cộng sản, mà Tập lại bảo đó chỉ là những “va chạm”.
Điều đáng hổ thẹn hơn là các đại biểu Quốc hội lại đứng lên vỗ
tay, hò reo như sấm nổ cái “Va chạm” mà Tập vừa nôn ọe ra.
Điều mà người Việt quan tâm nhất lúc này là Biển Đông, là chủ
quyền những hòn đảo, là ngư trường đánh cá.
Ông Tập lờ đi điều cốt tử, rồi tung hỏa mù bằng các loại cục: “Đại
cục, tiểu cục”. Những cục to cục nhỏ của Tập vừa phọt giữa Quảng trường Ba Đình
là những cục gì? Hình thể, kích cỡ, màu sắc mùi vị của nó ra sao? Đã có ai được
nếm, được liếm, được ngửi, được hít, được sờ mó, được rờ rẫm, đươc thấy, được
ngắm nghía, được nghe nó chưa? Mà sao các nghị viên mặt mày hớn hở hân hoan vui
mừng đến thế. Có nhục nào hơn cái nhục này.
Nhân Dân sẽ phán xử
Không phải ngẫu nhiên mà tướng Phùng Quang Thanh đã có một lần
phải thốt lên đại ý rằng: Chết thật! Không biết tuyên truyền thế nào mà đi đến đâu,
ở chỗ nào người ta không ưa Trung Quốc.
Hình như trong Đảng không có ai là nhà sinh học phân tử tử tế để
tư vấn cho Phùng biết. Trong dòng máu Việt ít nhiều đều mang một kiểu gen DNA
căm thù dòng bành trướng đại Hán. Bởi vậy, Đảng/ Quốc hội đánh giá rất thấp
Dân, nếu không nói là rất khinh Dân. Các đại biểu càng vỗ tay to bao nhiêu khi
nghe Tập nói thì lòng dân Việt ngoài kia càng quặt thắt bấy nhiêu.
Quốc hội Việt Nam - thực ra chỉ là một con rối của Đảng - cứ việc
hả hê mà thưởng thức thỏa mãn những đại cục, tiểu cục, cục to, cục nhỏ của Tập
són ra. Quốc hội khóa 13 vĩnh viễn đã đi vào một chương ô nhục trong lịch sử
Việt Nam.
Quyền hành trong tay, một mình một chợ, Đảng cứ việc lấy tài
nguyên quốc gia để bắn 21 phát đại bác, trải thảm đỏ, tiệc tùng bù khú, chén chú
chén anh, ăn uống no say, mừng mừng tỏ tỏ với tên trùm Hán cộng.
Nhưng Đảng phụng sự vì quyền lợi Dân Tộc Việt Nam hay vì bọn bành
trướng đại Hán hãy để Nhân Dân Việt Nam phán xử.
Ngày 8/11/2015
Sông Hồng
Sông Hồng
- See more at: https://www.danluan.org/tin-tuc/20151109/song-hong-dai-cuc-tieu-cuc-la-nhung-cuc-gi-ma-sao-quoc-hoi-ha-he#sthash.evNmVlCy.dpuf
__._,_.___
No comments:
Post a Comment