Đảng CSVN sợ
Tầu cộng chứ nhân dân VN không sợ chúng.Cho nên,những gì chúng đe dọa
VN chỉ là đe dọa đám lãnh đạo CS hèn nhát mà thôi.Đảng CSVN bây giờ
giàu...nứt trứng hết cả rồi thì cũng nên cút đi và để cho nhân
dân VN đối phó với TC.Đừng nên làm con kỳ đà cản bước tiến của dân
tộc.
On Thursday, June 18, 2015 6:34 AM, ban dieu hop <> wrote:
Subject: Re: [VN-SHARE-NEWS]
Thiếu tướng Lê Văn Cương.
Kính thưa quí vị,
Cám ơn quí vị đã gởi bài
phỏng vấn Thiếu tướng Công An CSVN Lê văn Cương của Mặc Lâm cho tôi.
Những câu hỏi của ML rất
hay. Các câu trả lời của TT. LVC rất được quí vi, quí bạn tâm đắc và khen ngợi.
Tôi cũng khen ngợi một sĩ quan cấp tướng CSVN dám nói thẳng sự yếu hèn của
chinh quyền VN hiện nay, biểu dương sức mạnh đoàn kết của 90 triệu quần
chúng Việt Nam và nhất là mạnh mẽ đề cao sức mạnh của Hoa Kỳ mà không kêu gọi
sự liên minh quân sự với Hoa Kỳ, hàm chứa tư duy của Ông, chứng tỏ Ông là một
cán bộ CSVN có tư tưởng tiến bộ và có kiến thức trong đa số lãnh tụ và cán bộ
cao cấp cộng sản còn muốn chơi ván bài đánh lận con đen...muốn lợi dụng Mỹ mà
vẫn muốn làm chư hầu Trung Quốc.
Tuy nhiên, cần thưa với
Thiếu tướng Lê văn Cương là nguyên văn câu trả lời thứ nhất "chúng ta vẫn
mơ hồ" về việc nhận diện Trung Quốc là ai? Tiếp theo với lời giải thích
"Bản chất chính quyền Trung Quốc ở Bắc Kinh hiện nay là một chính quyền
theo đường lối dân tộc Sô Vanh nước lớn chớ không có phần trăm nào Cộng Sản cả.
Làm gi có chuyện cộng sản như Ông Marx Ông Lenin khuyến khích Trung Nam Hải làm
cái trò vớ vẫn như vậy được." Câu trả lời nầy có vấn đề, tôi xin trình bày
sau.
Nói chung, tất cả các
câu trả lời của Thiếu tướng LVC cho thấy rõ ba điều: một điều khẳng định và hai
điều phiến định.
Điều khẳng định:
Là không riêng ngày nay
mà từ hàng ngàn năm xưa, Trung Quốc đã theo chủ nghĩa bá quyền xâm lấn Việt
Nam, có từng thời kỳ dài lâu hay ngắn hạn chiếm đoạt lãnh thổ và nô lệ hoá dân
tộc Việt Nam (xin cứ gọi như vậy cho đỡ rắc rối) và nhân dân Việt Nam luôn kiên
cường chống trả, giữ được bản sắc riêng của dân tộc và nền tự chủ trên lãnh thổ
của mình. Dân tộc VN đã từng lấy yếu chống mạnh và thời kỳ nào cũng có những
bậc anh hùng cứu nước. Cứu quốc và giữ nước dựa trên sức mạnh đoàn kết và ý chí
quật cường. Các lời phát biểu này đáng khen ngợi.
Điều phiến định thứ
nhất:
Chủ nghĩa "dân tộc
So Vanh nước lớn" mà Thiếu tướng LVC đưa ra để chỉ chính quyền Bắc Kinh
hiện tại, thực ra, nguyên gốc chữ chủ nghĩa "Sô Vanh" là Doctrine
Chauviniste, giới tuyên truyền CS dùng để ám chỉ "chủ nghĩa dân tộc cực
đoan" của Đức Quốc Xã đến cuồng tín mà Hitler đã lợi dụng để khích động
quần chúng và binh sĩ Đức Quốc Xã lấy làm tư tưởng chủ đạo để đem quân xăm lăng
các quốc gia Châu Âu, gây nên thảm trạng tàn sát kinh khủng dân tộc Do Thái và
Thế Chiến II. Luận điệu kết buộc này chấp nhận được, hợp biện chứng. Sau đó,
cũng chính khối CSQT và CSVN tiếp tục dùng nhóm từ này để gán cho Pháp khi trở
lại Việt Nam năm 1945 và cho Hoa Kỳ khi lập con bài domino Nam Việt Nam đầu
tiên ở Đông Nam Á, năm 1954. Luận điệu tuyên truyền này khó chấp nhận vì Hoa Kỳ
không có chủ nghĩa dân tộc quá khích.
Òor
Ngày nay, Ông LVC đem
nhóm từ đó gán cho Trung Quốc như lấy gậy ông đập lưng ông. Cũng hay. Thực ra,
Chủ nghĩa Sô Vanh là trừu tượng. Theo định nghĩa: "Sô Vanh, hay Chauvin
(Chauvine) là người yêu nước quá hăng, Chauvinisme là lòng yêu nước quá hăng,
quá bồng bột, và Doctrine Chauviniste là chủ nghĩa yêu nước quá khích"
(xem trang 310 Tự Điển Pháp-Việt năm 1991 của Đào Đăng Vĩ ). Còn tự điển Hoa Kỳ
đinh nghĩa Chauvinism là "lòng yêu nước quá hăng say, quá khích" và
"cách hành lạc áp đảo của một trong hai người giao hoan".
Tự điển còn
ghi thêm phần tìm nguồn [Etymology: French chauvinisme, from Nicolas Chauvin,
fictional soldier of excessive patriotism and devotion to Napoleon], thế nên
việc đem chữ Sô Vanh mà gốc là chữ "CHAUVIN" hay là câu chuyện hư cấu
anh lính giả tưởng của Nicolas Chauvin, yêu nước hăng say và trung thành với
Đại đế Napoleon (xem tự điển điên tử Franklin Meriam-Webter's Dictionary & Thesaurus)
biến thành "chủ nghĩa dân tộc nước lớn Sô Vanh" thì chỉ có cán bộ
tuyên truyền CSQT-CSVN mới có thể biến con ếch thành con bò mộng.
Nay Ông LVC
đem thứ chủ nghĩa bày-đặt này thay thế luôn Chủ Nghĩa Bành Trướng của Đệ Tam
Quốc Tế CS như ông nói Trung Quốc hiện nay "theo đường lối dân tộc Sô Vanh
nước lớn chớ không có phần trăm nào Cộng Sản cả," là không theo biện
chứng, không logic. Vả lại, hơn một tỉ người bần dân Trung Quốc trong thời đại
này chỉ có...sợ đói hơn là có lòng yêu nước quá khích. Chỉ có bọn trùm Cộng
Sản ở Trung Nam Hải mới ôm mộng bành trướng. Như vậy, cần nói rõ hơn,
Thiếu tướng LVC đem một chủ nghĩa hư cấu Sô Vanh ra để bênh vực cho Chủ nghĩa
Bành trướng của CSTQ là... chối bỏ sự thật, là che giấu sự thật, là có ẩn
ý."
Điều phiến định thứ hai:
Đành rằng ông Marx, ông
Lenin không khuyến khính Trung Nam Hải "làm cái trò vớ vẩn như vậy
được" (xâm lăng mà gọi là "vớ vẩn" sao !) nhưng ông STALINE chủ
trì Đệ III QTCS và chủ trương thôn tính thế giới thế nào thì chắc ông LVC tất
biết, ấy là chưa kể ông MAO, chủ nhân ông Trung Nam Hải, đã từng nói... cho cả
thế giới nghe, trong một lần họp Trung Ương Đảng CSTQ, chỉ thị cho thuộc hạ:
"Bằng mọi cách, chúng ta phải tóm đoạt Đông Nam Á, kể cả Việt Nam, Thái
Lan, Miến Điện, Mã Lai và Tân Gia Ba. Vùng này rất giàu tài nguyên khoáng sản,
đáng trả giá cao để dấn vào. Sau khi đã chiếm đoạt xong Đông Nam Á, chúng ta sẽ
tăng trưởng lực lượng. Và rồi chúng ta sẽ đủ sức mạnh để đối đầu với Liên Xô và
Khối Đông Âu.
Gió Đông sẽ thổi bạt Gió Tây." (Ronnie I. Ford, "The
Window of Opportunity", Vietnam Magazine, Feb-1995, trang 6). Tại sao Mao
Trạch Đông tuyên bố như vậy? Câu trả lời là tại vì Ông Trùm Cộng Sản phương
Đông ganh tị với Ông Trùm Cộng Sản phương Tây. Lý do là, ở Âu Châu, sau Thế
Chiến II, Staline đã xua quân xâm chiếm toàn bộ các nước Đông Âu và biến các
nước này thành chư hầu. Đó là chủ nghĩa thực dân mới, đế quốc mới. Ở
Phương Đông, tên bá quyền Trung Quốc đã trở thành CSTQ hay tên trùm chủ nghĩa
thực dân mới muốn tạo dựng đế quốc mới bằng sách lược muốn nuốt trọng các nước
Đông Nam Á, nhưng chưa thành công.
Nếu trước đây Mao chưa
làm được, thì nay Tập Cận Bình đã và đang thực hiện giấc mộng của tiền bối.
Việt Nam là nạn nhân đầu tiên...Với tiềm năng kinh tề dồi dào và cực mạnh về
quân sự, tham vọng của CSTQ càng cao hơn. Họ lấn thềm lục địa, đánh chiếm Hoàng
Sa và một phần quần đảo Trường Sa, rồi bồi đắp các bãi đá ngầm san hô thành các
đảo nhân tạo biến chúng thành căn cứ quân sự và tuyên bố chủ quyền trên các đảo
đó mà chúng đánh chiếm của Việt Nam. Vì tham vọng quá lớn nên tên CSTQ, hay
Trung Cộng, còn muốn chiếm trọn cả hanh lan hàng hải quan trọng của thế giới từ
Nam Thái Bình Dương vào lẤn Độ Dương, thách thức Hoa Kỳ...và cả thế giới.
Chuyện xãy ra sờ sờ
trước mắt, chỉ kẻ mù mới không thấy, kẻ điếc mới không nghe. Việt Nam đã mất
bao nhiêu lãnh hải, bao nhiêu đảo, bao nhiêu đất cho CỘNG SẢN TRUNG QUỐC rồi,
sao Thiếu tướng LVC còn nói quanh co là "Bản chất chính quyền Trung Quốc ở
Bắc Kinh hiện nay là một chính quyền theo đường lối dân tộc Sô Vanh nước lớn
chớ không có phần trăm nào Cộng Sản cả." Đáng lẽ, câu nói "chúng ta
còn mù mờ" về sự nhận diện Trung Quốc là ai...chỉ nên nói riêng trong nội
bộ Đảng CSVN mà thôi vì CSVN chưa hiểu rõ CSTQ, hay TRUNG CỘNG, LÀ THẦY LÀ BẠN
HAY KẺ THÙ, vì từ lãnh đạo đến cán bộ cao cấp đang còn lay quay trong 16 chữ
vàng và 4 tốt, chưa thực sự nhận diện kẻ thù chính là Đảng CSTQ đang ở vị thế
mạnh nhất trong lịch sử Trung Hoa, có đủ tiềm năng gieo hoạ cho nền hoà bình
thế giới. Hay họ đã hiểu mà vẫn hèn? Chúng tôi coi như nhóm từ "chúng
ta" không phải là cộng đồng người Việt yêu tổ quốc và tự do trên thế giới.
Mọi giới trong các Cộng Đồng Việt Nam ở hải ngoại đều hiểu rất rõ dã tâm của
CSTQ đối với CSVN và đất nước Việt Nam.
Riêng tôi, tôi nhận thấy
Thiếu tướng Lê văn Cương tuy hô hào đoàn kết 90 tiệu dân VN và khuyến khích
nuôi dưỡng ý chí chống ngoại xâm, nhưng không đưa ra được kế sách thực hiện,
ngoài việc kêu gọi "đừng sợ", "đừng sợ". Ông kêu gọi
đừng sợ Trung Quốc nhưng chính ông rất sợ Cộng Sản Trung Quốc. Ông sợ đến đổi
chỉ dám dùng nhóm từ Sô Vanh mơ hồ chớ không dám dùng đến chữ CSTQ hay Trung Cộng.
Ngay cả khi phát biểu là "Việt Nam không liên minh với Mỹ để chống Trung
Quốc nhưng chúng tôi cần sức mạnh của Mỹ để răn đe mọi thế lực ngoại bang muốn
xâm lược Việt Nam", cũng để lộ rõ bản chất nhu nhược hèn kém của người
CSVN, nghĩa là mang tinh thần của một đứa bé cần sự che chở bảo vệ của người
lớn, mạnh, vũ trang hùng hậu để đe doạ những tên côn đồ, còn chính mình thì chỉ
cần có ý chí (dựa dẫm) thôi chớ không cần tự cường, không có sách lược, không
cần vũ trang để chống ngoại xâm.
Còn chữ Trung Quốc mà
ông dùng là rất khéo. Ông làm cho mọi người nghĩ rằng Trung Quốc xâm lăng
Việt Nam là Trung Quốc bá quyền của thời xa xưa hay một Trung Quốc Sô Vanh nước
lớn chớ không phải Trung Quốc Cộng Sản. Trong khi đó thì CSTQ, hay Trung Cộng,
là tác nhân của những mất mát, những đổ vỡ, những thương đau cho dân tộc Việt
Nam trong gần bốn thập niên qua cho đến hiện tại và còn tiếp diễn trong tương
lai. Vậy mà Thiếu tướng Lê văn Cương vẫn cố bào chữa là do... tên Trung Quốc
nào đó chớ không phải tên Trung Quốc Cộng Sản đang gây bão tố cho tổ quốc Viêt
Nam hiện nay !
Vâng, di giống "bá quyền" vẫn còn trong máu của
những tên trùm Trung Nam Hải, nhưng chính chủ nghĩa Cộng sản bành trướng và
cướp đoạt bằng bạo lực mới là con quỷ sống dữ tợn gấp trăm lần con quỷ bá quyền
ngày xưa. Hay nói cách khác là hai con quỷ "Bá Quyền" và "Cộng
Sản" là hiện thân của Trung Quốc hiện nay thì chấp nhận được; chúng đang
vùng dậy khuấy động Biển Đông và Nam Thái Bình Dương ngày nay và cả thế giới
ngày... mai. Phủ nhận vai trò Cộng Sản trong quá trình xâm lược lãnh thổ và
lãnh hải Việt Nam hiện nay của Trung Quốc là còn quá sợ CSTQ và còn quá tôn
sùng chủ nghĩa Cộng Sản.
Để kết luận, tôi cho
rằng với những câu trả lời các câu hỏi của Mặc Lâm, chứng tỏ tự bản chất Thiếu
tướng Lê văn Cương vẫn là một đảng viên cộng sản trung thành, còn tôn sùng
Marx, Lenin, còn sợ CSTQ. Có phải vậy không thưa Thiếu tướng? Tuy nhiên, Thiếu
tướng nên "tự hào" về tư cách cán bộ cấp cao CSVN vì có không ít hơn
một nhân sĩ của Miền Nam tự do trước đây, như Ông Lê Xuân Khoa chẳng hạn, vẫn
tiếc rẽ vì đã lỡ dịp tay bắt mặt mừng với một người CS thâm căn như Thiếu
tướng. Tiếc thay cho Ông LXK.
Xin chúc quí vị một đêm
thoải mái và một ngày yên lành,
Văn Nguyên Dưỡng
Ngày 15/6/2015
Sent from my iPad
On Jun 13, 2015, at 6:12 PM, Voice VietnameseAmericans <voicevietnameseamericans26@gmail.com> wrote:
Kính thưa Thiếu Tướng Lê Văn Cương, TS Phùng Liên Đoàn,
Xin hoàn toàn đồng ý với TS Phùng Liên Đoàn về việc tấn công Đập Tam Hiệp và dùng đó là một yếu điểm của Trung Cộng để kềm hãm sự hung hăng tại Thái Bình Dương .. Đây chính là điều Genie đã bàn với các vị cố vấn đặc biệt cho chính quyền Nhật, PM Abe, trong
những năm trước:
1. Nhật là nước có thể tấn công đập Tam Hiệp rất dễ dàng, và nên dùng điều này để làm cán cân đối thoại với sự hung hãn của Trung Cộng . Đây là điều có thể khi Nhật vừa bị động đất, các nhà máy nguyênThuw tử phải ngưng hoạt động và Trung
Cộng đã thừa thế xông lên tại vùng biển của Nhật .
2. Nhật nên hết sức trợ giúp Việt Nam trên biển, khống chế sự bành trướng của Trung Cộng tại vùng Biển Đông Nam Á .
3. Nhật nên cố gắng kiềm chế ảnh hưởng thương mại của Trung Cộng tại Đông Nam Á . Nhật nên hết sức trợ giúp Việt Nam trong việc xây dựng hệ thống giao thông nối liền Miến Điện, Lào, Cam Bốt, Thái Lan, ra biển Đông, qua Saigon,
Cam Ranh, Đà Nẵng, Hải Phòng, để tạo một tuyến giao thông quốc tế rất cần thiết .
4. Nhật nên hết sức huấn luyên thanh thiếu niên Việt Nam đến trình độ kỹ thuật cao (kỹ sư), và quản trị chuyên nghiệp (MBA) để giúp điều hành các cơ xưởng của Nhật tại Đông Nam Á . Điều này vô cùng hợp lý vì tình trạng dân số giảm và lão hoá nhanh chóng của Nhật sẽ được bổ túc bởi dân số trẻ, năng động, hiếu học, của Việt Nam . Cả hai nước nếu thiết lập được một quan hệ tương kính, thì sẽ có thể cùng nhau phát triển trong lâu dài . Việt Nam và Nhật chia sẻ nhiều điểm chung về văn hoá, chữ viết cổ .
5. Nhật nên giúp mở các nhà thương, trường học, trường dạy nữ y tá, nữ điều dưỡng, quanh các khu vực xí nghiệp do Nhật làm chủ, để giúp xây dựng một xã hội Việt an bình . Các người phụ nữ Việt này sẽ không phải bán thân sang Trung Hoa,
mà có thể sang Nhật giúp săn sóc các người già, thay cho các người phụ nữ Nhật Bản đang được PM Abe khuyến khích ra ngoài xã hội để làm việc Abenomic).
Mới đây, có vụ một người đàn ông Nhật sang Việt Nam, lừa phụ nữ Việt để có con trai, rồi bắt cóc con mang về Nhật . Điều này làm tất cả các đàn ông Nhật mang tai tiếng, và chính phủ Nhật phải xử cho công bằng vụ án này, cũng như phải có chính sách rõ ràng cho các phụ nữ Việt lập gia đình với đàn ông Nhật . Họ phải được hướng dẫn, giúp đỡ, có sự theo dõi và bảo đảm an sinh từ chính quyền hai nước khi rời Việt Nam sang Nhật, và phải được thường xuyên liên lạc với gia đình tại Việt Nam .
6. Đúng như Tổng Thống Eisenhower đã nói năm 1954, nếu Đông Nam Á mất về tay Trung Hoa (lúc ấy, Eisenhower lo
sợ tham vọng bành trướng của Tưởng Giới Thạch, nên không giúp Tưởng, để Hoa Lục thất thủ) thì Nhật cũng sẽ chịu rất nhiều ảnh hưởng kinh tế .
On April 7, 1954, President
Eisenhower ‘s visionary “Vietnam Domino Theory” explained the importance
of Vietnam to the United States, to the peace and security of Southeast Asia,
and to the Pacific Ocean:
First was its economic importance,
the specific value of a locality in its productions of materials that the world
needs. There was also the possibility that many human beings passed under the
dictatorship that is inimical to the free world.” … The President went further
to explain that the geopolitical impacts of Vietnam being lost into the
dominance of the Communist would “lead to the disintegration in Southeast Asia,
with the loss of Indochina, of Burma, of Thailand, of the Peninsula, and
Indonesia …” President Eisenhower suggested that “even Japan, which needed
Southeast Asia for trade, would be in danger”.
President Dwight D.
Eisenhower, The Domino Theory, Presidential News Conference, Washington D.C,
1954
(Xin xem bài viết đính kèm )
Ngày hôm nay, nhiều học giả như Michael Green
(CSIS senior vice president for Asia and Japan Chair) đã nhận xét rằng Tổng Thống Obama có chính sách đối ngoại như Eseinhower .
Trong một dịp đàm thoại, Genie có nói với Dr. Green: "Eisenhower chủ trương hoà hoãn, nhưng đã có Truman nhấn nút bom nguyên tử để hoán cải nước Nhật thành đồng minh trung thành với Hoa Kỳ hôm nay .", và Dr. Green cười, nói: "Đó chính là sự tuyệt vời của nền dân chủ Hoa Kỳ, luôn có sự cân bằng cần thiết để bảo vệ an ninh quốc gia ."
Những điều này xảy ra từ các năm 2012, 2013,
Genie có mời quý học giả trong Vietnam Issues cùng tham gia bàn luận và góp ý, tiếc rằng không ai lên tiếng .
Kính mong được sự góp ý của nhiều vị thức giả quan tâm,
Kính mến,
Genie
Nguyễn Thị Ngọc Giao
=======================================
2015-06-13 20:53 GMT-04:00 Doan
Phung <>:
KG thiếu tướng Lê Văn Cương:
Tôi rất kính phục những phát biểu của thiếu tướng về những hành động thiếu văn minh của một số diều hâu Trung Quốc, và sự yên lặng khó hiểu nếu không nói là hèn nhát của BCT đảng cộng sản Việt Nam.
Không đâu, ông Phạm Bình Minh có thể nói, và nói rất nhiều, nhưng ông bị bịt miệng bởi cấp trên; cũng như quân đội ta bị cấm chống trả và bị tiêu diệt năm 1988 ở đảo Gạc Ma.
Tàu rất man rợ. Chúng nói tới chuyện tiêu diệt Hanoi, Saigon...
Trong chiến tranh biên giới 1979, chúng đã giết đàn bà, con trẻ, gia súc... bất cứ những gì có thể cử động. Chúng quên cái nhục Nhật Bản cũng làm như vậy với dân lành TQ vào những năm 1930-1940, ví như tại Nam Kinh. Mỹ thì khác, không có Tôn Tử, Khổng Tử, nhưng trong chiến tranh, họ cố gắng tránh những nơi có nhiều dân và còn giúp cho dân lành bị nạn. Tàu nên định nghĩa lại thế nào là quân tử.
Tôi đồng ý với TT Lê Văn Cương là một vài cái tàu ngầm, vài cái máy bay... sẽ chỉ là đồ chơi so với sức mạnh của Trung Quốc. Ta cần có ý chí, nhưng làm sao có ý chí khi lãnh đạo im như hến, không dám phản đối khi dân chài lưới bị đánh đập, tịch thu cá, và đâm vỡ thuyền bè?
Ở thời mới, ta phải nhìn rộng hơn các ông vua trong lịch sử, vì họ không có tầm nhìn, không biết chăm lo cho người dân, bê tha đến nỗi để đất nước bị nô lệ. Ta có những anh hùng áo vải nổi lên đánh ngoại xâm, hi sinh rất nhiều xương máu để dành độc lập. Sau đó một chu kỳ hưởng thụ mới bắt đầu, vua quan và các thái tử đảng thao túng, làm người dân điêu linh, không phải là giống như trước, nhưng so sánh một vực một trời với người dân các nước khác. Ta tiếp tục cho con em đi làm nô lệ và gái điếm khắp nơi trên thế giới, tự dối là "xuất khẩu lao động".
Lật bài ngửa là tốt nhất khi so sức mạnh 1:30 giữa ta và Trung Quốc. Liên minh với Mỹ. Xung phong đem quân đi giữ hòa bình trên thế giới để thế giới trả ơn ta.
Và đây là chiến lược TQ phải sợ.
Người ta đã tìm đủ mọi cách cấm vũ khí hạt nhân. Ta không có người, không có tiền, cho nên không nên ngu muội bắt chước Triều Tiên; và cũng không nên mơ hão huyền là xin được một nhà máy điện hạt nhân là dần dần ta sẽ có sức nguyên tử. Trí thức VN mau thức tỉnh, mau thực tế.
Ta cần bắt chước Pháp đào tạo một đội ngũ Force de Frappe. Đội ngũ này không cần bom nguyên tử như Pháp hoặc Israel hoặc Triều Tiên. Ta chỉ cần ẩn mình cho kỹ, cho rãn ra, để khỏi bị tiêu diệt bất ngờ. Ta nói trước, nếu đánh tôi thì tôi sẽ phá đập Tam Hiệp, làm cả vùng đồng bằng Dương Tử bị lụt, Tàu sẽ chết hằng trăm triệu người, và tài sản sẽ mất đi cả ngàn tỉ. Các mục tiêu kinh tế khác giá ngàn tỉ USD trên sông Mekong, Tây Giang, và vùng kinh tế Quảng Châu cũng sẽ là mục tiêu của Force de Frappe.
Thực hiện một Force de Frappe, với đội ngũ tinh nhuệ luôn luôn thay đổi, với vài chục máy bay tối tân hoặc vài trăm máy bay nhỏ, với các bom 1000 tấn TNT... và nhất là với ý chí cao, thì Tàu chiếm Hanoi, Saigon hoặc cắt hai VN để làm gì?
Quan trọng là ý chí, trí tuệ, và tin ở người dân. Tin người dân không gì bằng quên mình mà phục vụ dân.
Kính thư,
Phùng Liên Đoàn, 75 tuổi, kỹ sư nguyên tử, hưu
===================================
2015-06-12 8:00 GMT-07:00 BAN DIEU
HOP VNSN <>:
Sức mạnh đoàn kết
***
Báo chí Trung
Quốc lại tiếp tục gây hấn Việt Nam với những bài viết cho rằng Bắc Kinh có thể tấn công thành phố Hồ Chí Minh chỉ trong vòng 1 giờ từ đảo Chữ Thập, nơi họ công khai xâm chiếm của Việt Nam trước đây.
Hành
động khiêu khích nước lớn này xảy ra liên tục nói lên điều gì khi Việt Nam luôn luôn
nhẫn nại chịu đựng? Mặc Lâm phỏng vấn Thiếu tướng Lê Văn Cương, nguyên Viện trưởng Viện Nghiên cứu Chiến lược thuộc Bộ Công an để tìm hiểu thêm quan điểm của một chuyên gia nghiên cứu về Trung Quốc.
Thiếu tướng Lê Văn Cương
Mặc Lâm: Thưa Thiếu tướng báo chí Trung Quốc đang có chiến dịch khiêu khích Việt Nam khi hàng
loạt bài viết cho rằng từ đảo Chữ Thập quân đội của họ có thể triển khai tấn công TP-HCM chỉ trong vòng 1 giờ đồng hồ, ông nghĩ thế nào về những luận điệu này và phía sau nó là gì ạ?
Thiếu tướng Lê Văn Cương: Thật ra mà nói thì
đây không có vấn đề gì mới. Sách lược của Trung Quốc chưa kể lịch sử 4.000 năm với họ, chỉ kể từ mùng 1 tháng 10 năm 1949 tới giờ và có lẽ mãi mãi về sau cũng thế thôi.
Điều thứ nhất: Trước hết chúng ta phải nhận diện họ là ai cái đã. Nói theo tiếng Nga Trung Quốc họ là ai? (китай, кто ты?) Đến giờ chúng ta vẫn mơ hồ về chuyện này, vẫn bị một cái bóng ý thức hệ nó đè lên lợi ích dân tộc. Bản chất chính quyền Trung Quốc ở Bắc Kinh hiện nay là một chính quyền theo đường lối dân tộc Sô vanh nước lớn chứ không có phần trăm nào cộng sản cả. Làm gì có
cái chuyện cộng sản như ông Marx ông Lenin khuyến khích Trung Nam Hải làm cái trò vớ vẩn như vậy được? Điều thứ nhất là phải nhận thức cho rõ.
Điều thứ hai bản chất của họ là “mềm nắn rắn buông”. Trong 2.500
năm lịch sử khi Việt Nam đứng vững thì Trung Quốc không dám lấn nhưng khi Việt Nam tỏ ra yếu kém, hèn yếu nhu nhược thì nó lấn. Đấy là quy luật mà không chỉ riêng Việt Nam cả thế giới đều thế cả chỗ nào rắn thì bỏ chỗ nào mềm thì rấn tới.
Tôi
có cảm giác rằng lãnh đạo Trung Quốc đã ngửi thấy mùi chúng ta đang lùi và đang lùi
thì họ tiến thôi. Không phải bây giờ mà cách đây mười, mười lăm năm đã
lùi rồi. Chuyện đe dọa tấn công thành phố Hồ Chí Minh không phải bây giờ mà trước đây họ đã có đưa ra kịch bản đánh và chia đôi Việt Nam từ Nghệ Tỉnh trở ra là một phương án, chia đôi Việt Nam từ Nam Trung Bộ là một phương án và người ta làm rất nhiều rồi chứ không phải bây giờ đâu ạ.
Các
phương án ấy chuẩn bị đầy đủ và được tung ra trên báo Hoàn Cầu và các báo khác để thử xem phản ứng của Việt Nam thế nào. Ở Việt Nam còn khối người còn sợ Trung Quốc, đến giờ phút này vẫn sợ. Cho nên đây là đòn gió nếu mà sợ thì nó làm thật, còn không sợ thì họ sẽ tính lại. Cái trò của Trung Quốc là vừa nắn vừa thăm dò nhưng cái này không có gì mới cả đâu ạ, bản chất Trung Quốc là thế rồi. Điều này tôi muốn nói là không có gì mới.
Điều thứ ba là chúng ta phải phản đối vì chúng ta không phản đối thì họ tiếp tục. Phản đối có nhiều cách. Tờ Hoàn Cầu là báo của đảng chứ không phải là báo lá cải vì vậy Bộ ngoại giao, Ban Đối ngoại Trung ương Đảng phải gửi công hàm cho
Trung Quốc hỏi họ xem tại sao các ông lại có những việc như vậy? Những việc này đi ngược lại tuyên bố của ông Tập Cận Bình đã ký với ông Trương Tấn Sang vào tháng 6 năm 2013. Nó cũng đi ngược lại tuyên bố của ông Lý Khắc Cường ký với ông Nguyễn Tấn Dũng vào tháng 10 năm 2013.
Mấy chuyện này thì phải nói chứ chúng ta im lặng như thế là sao? Bộ trưởng Ngoại giao Phạm Bình Minh phải gửi công hàm cho Vương Nghị yêu cầu các ông không nên
tung những loại như vậy lên báo chí, làm cho người Việt Nam hiểu sai Trung Quốc và kích động lên chủ nghĩa dân tộc, nó đi ngược lại những điều các ông cam kết. Chúng ta phải phản đối chứ? Tại sao chúng ta không phản đối, thiếu gì cách? Cho nên nếu chúng ta lùi thì họ tiến, cuộc đời chỉ đơn giản như vậy thôi. Có lẽ Trung Quốc đang cảm thấy Việt Nam đang lùi đang sợ họ thì họ lấn chứ có gì đâu!
Khi
Việt Nam đứng vững thì họ không làm gì hết. Chín mươi triệu người chứ không phải 9 trăm ngàn người. Chín mươi triệu người là một khối sắt đá bất khả xâm phạm. Nhưng chín mươi triệu người rời rạc thì không bằng 900 ngàn người cố kết với nhau, quan điểm của tôi không có gì mới cả.
Sau
44 năm tôi nghiên cứu Trung Quốc thì cái trò này không có gì. Tôi rất buồn vì không biết tại sao chúng ta không có phản ứng. Bây giờ các nhà khoa học có nói đến đâu.
Mặc Lâm: Thưa Thiếu tướng, về câu hỏi tại sao chúng ta không có bản lĩnh có thể xuất phát từ các vấn đề yếu kém nội tại của chúng ta như vũ khí, kinh tế, tiền bạc và là một nước nhỏ cho nên chính phủ có thể là đang…
Thiếu tướng Lê Văn Cương: Hoàn toàn
không phải, hoàn toàn không phải … Anh nhớ rằng năm 938 Ngô Quyền dành độc lập trong trận Bạch Đằng thì lúc ấy sức mạnh nhà Tống là hai mươi mà Việt Nam chỉ có một. Cái trận Như Nguyệt của Lý Thường Kiệt năm 1077 khi ấy phương Bắc là ba mươi mà ta chỉ một. Trận Xương Giang Chí Linh năm 1426 Lê Lợi, Nguyễn Trãi khi ấy triều đại rực rỡ nhất Trung Quốc cũng là ba mươi ba với một nhưng Việt Nam cũng vẫn thắng đấy ạ. Đấy là chưa nói trận nhà Thanh năm 1789 với Nguyễn Huệ đánh không còn cái lai quần, khi ấy nhà Đại Thanh đang ghê gớm lắm ta vẫn thắng cơ mà….cho nên không
phải! không phải vì ta thiếu vũ khí, ta thiếu người.
Có
lẽ chúng ta thiếu ý chí, có lẽ như vậy. Chính cái này mới quan trọng chứ chạy theo vũ khí thì 1.000 năm nữa Việt Nam vẫn không bì với Trung Quốc được. Phải có ý chí, phải có bản lĩnh chính trị, phải có quyết tâm chính trị. Cái này Trung Quốc mới sợ chứ làm sao trang bị mà đuổi kịp họ? Trung Quốc bây giờ đứng thứ 3 thế giới sau Mỹ và Nga, họ chỉ sợ ý chí của Việt Nam thôi.
Ý
chí người dân quy tụ 90 triệu người trong nước và tám tỷ người trên hành tinh này, đấy là sức mạnh vô địch mà Trung Quốc không thể muốn làm gì thì làm được. Chứ còn mấy cái tàu ngầm thì có đủ sức răn đe gì đâu, không ăn
thua. Tất nhiên vẫn phải sắm, vẫn phải có máy bay, tàu ngầm tên lửa nhưng những cái này không có ý nghĩa gì cả. Nếu như 90 triệu người mà rời rạc không quy tụ về một mối thì tất cả vũ khí đều chẳng có ý nghĩa gì hết.
Trung Quốc không bao giờ sợ Việt Nam trang bị những loại tàu ngầm tên lửa vớ vẩn ấy. Họ sợ nhất là 90 triệu người này một khối sắt đá.
Mặc Lâm: Xin Thiếu tướng một câu hỏi nữa là một trong các biện pháp đối phó với Trung Quốc thì người trong nước cho rằng Việt Nam nên liên minh với các nước trong khu vực để tạo thành một sức mạnh nhằm đối phó với Trung Quốc hữu hiệu hơn, ông thấy ý tưởng này đưa ra vào thời điểm hiện nay có thích hợp hay không?
Thiếu tướng Lê Văn Cương:
Thật ra mà nói thì
thế này, cứ chơi bài ngửa, chỉ liên minh với Mỹ thôi chứ ASEAN như một bị khoai tây chẳng ý nghĩa gì đâu. Nga
bây giờ cũng đang khốn nạn đừng hy vọng gì ở Nga nữa, lợi ích của họ là tối thượng. Ấn độ thì ốc mang mình ốc chưa nổi nữa thì làm sao? Duy nhất trên hành tinh này chỉ có mình Mỹ thôi. Mở rộng quan hệ hợp tác với Mỹ mở toang cánh cửa ra. Phải tiến tới quan hệ Mỹ Việt mà trên bạn bè dưới liên minh, cứ nói thẳng như thế.
Trung
Quốc phải hiểu thấu người Trung Quốc, Trung Quốc rất sợ Mỹ. Trên hành tinh này
Trung Quốc chỉ sợ Mỹ thôi. Bây giờ cho ăn kẹo Bắc Kinh cũng không dám đụng tới Mỹ vì đụng tới Mỹ là tự sát. Bản chất của họ là dọa nạt cưỡng bức những kẻ yếu chứ còn đối với kẻ mạnh như Mỹ thì cho họ ăn kẹo chocolate họ cũng không dám đụng tới Mỹ.
Bây
giờ đặt ra cuộc thảo luận nói thẳng như thế này chứ không dấu diếm gì cả. Chúng ta không liên
minh với Mỹ để chống Trung Quốc, hoàn toàn không, nhưng cùng tạo một sức mạnh như thế khi cần thiết thì ứng phó với hành động của Trung Quốc. Nói thẳng với Trung Quốc chơi bài ngửa: Việt Nam không liên minh với Mỹ để chống Trung Quốc nhưng chúng tôi cần sức mạnh của Mỹ để răn đe mọi thế lực ngoại bang muốn xâm lược Việt Nam.
Nhà
nước phải chơi bài ngửa với người dân, công khai và minh bạch. Với thế giới cũng thế.
Mặc Lâm: Xin cám ơn Thiếu tướng rất nhiều về những bộc bạch này.
***
No comments:
Post a Comment